30/11/2015 08:23 GMT+7
(giaidauscholar.com) - La Gazzetta dello Sport đã lạc quan so sánh đội Milan của Mihajlovic với Milan vĩ đại của Arrigo Sacchi, sau khi Rossoneri hạ Sampdoria 4-1.
Chiến thắng… khó tin
Berlusconi có thể xuống nhầm phòng thay đồ lắm chứ, vì hiếm khi Milan thắng đậm thế này. 4-1, đó là tỉ số thắng đậm nhất thời Mihajlovic, và là lần đầu tiên Milan ghi tối thiểu 4 bàn sau màn rượt đuổi 5-4 với Parma hồi tháng 9/2014. Đó là vòng 2 Serie A mùa trước, với Filippo Inzaghi. Trận điên rồ nhất của triều đại Inzaghi và cũng là ngày các CĐV Milan tưởng rằng đã thấy một đế chế. Nhưng sau đó, Milan lụn bại và Inzaghi bị sa thải. Mihajlovic không muốn điều đó xảy ra.
Ông chuyển hệ thống chiến thuật từ 4-3-3 sang 4-4-2 và Milan hưởng lợi. Hệ thống trở thành 4-2-4 khi tấn công, với đôi cánh có lẽ lý tưởng nhất thời điểm này, Abate-Cerci bên phải và Antonelli-Bonaventura bên trái. Cerci kiến tạo 1 bàn, Bonaventura ghi 1 bàn, ngoài ra còn là 11 quả tạt cả trận với tốc độ lên bóng nhanh đến khó tưởng tượng nếu quan sát lối chơi Milan từ đầu mùa.
Niang ra sân và lần đầu lập cú đúp trong mùa giải (bên cạnh 1 đường kiến tạo). Cú đúp không khó khăn lắm, một từ phạt đền và một bàn từ đường chuyền biếu tặng của cầu thủ đội khách, nhưng vẫn đáng nhớ với tài năng 20 tuổi vốn chấn thương đầu mùa và chỉ vừa trở lại. Niang-Bacca tạo ra cặp tiền đạo triển vọng, sau khi Mihajlovic đã thất vọng với Bacca-Adriano, và cũng không thành công với hệ thống 1 tiền đạo cắm, là Bacca hoặc Adriano bên trên.
Đường băng cho Top 3
“Chúng tôi tạo ra nhiều cơ hội và lẽ ra đã ghi 5 bàn”, Mihajlovic “giả vờ” tiếc. Adriano Galliani không giấu hài lòng trên Milan Channel, mô tả màn trình diễn là “tốt nhất từ đầu năm”, và nhắc tới những “sự bổ sung” khi Mario Balotelli và Bertolacci bình phục.
Có vẻ là toàn tín hiệu tốt. Trước mặt Milan là một đường cao tốc với 3 đối thủ Hellas Verona, Frosinone, Carpi để tăng tốc, trước khi Giáng sinh tới, tạo đà cho chiến dịch đua Top 3. Truyền thông lạc quan đến mức đã so sánh đội Milan này với Milan của Arrigo Sacchi, tập thể vĩ đại với hệ thống 4-4-2 đã giành 2 Champions League liên tiếp vào các năm 1989 và 1990.
Họ thống kê được rằng chưa bao giờ hàng tiền vệ Milan giàu tính chiến đấu và thu hồi bóng tốt đến thế. Cả đội đã cướp lại bóng thành công 72 lần, so với 52 của Samp, và điều bất ngờ là một cầu thủ nổi tiếng uể oải như Alessio Cerci cũng giành lại bóng thành công 9 lần, trong khi Montolivo là 10 và Bonaventura là 6.
Sức chiến đấu chính là thứ Mihajlovic đã kêu ca từ đầu mùa, và đây là lần hiếm hoi ông hài lòng. Vicenzo Montella thì nói: “Không thấy bất cứ hình ảnh nào của những buổi tập trên sân, thật khó hiểu với trận thua, và cả đội phải giải thích cho tôi”.
Đây rõ ràng là một thắng lợi quan trọng cho cá nhân Mihajlovic, không chỉ vì ông đã thắng địch thủ Montella của đội bóng cũ, chính HLV mà Milan đã cân nhắc mời sau khi chia tay Inzaghi. Trận thắng cho thấy Mihaj có giải pháp với Milan, đã giúp đội bóng tiến bộ (chứ không phải bất lực như Inzaghi) và điều cần nhất bây giờ là duy trì ổn định. Milan có 2 lần thắng được 2 trận liên tiếp ở mùa này (thắng Palermo và Udinese hồi tháng 9 và Sassuolo, Chievo, Lazio cuối tháng 10 đầu tháng 11). Một đội hàng đầu cần phải có nhiều hơn giai đoạn như vậy.
Gia Hưng
Thể thao & Văn hóa
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất