Chelsea chạm tay vào chức VĐ: Sự khác biệt trên hàng công

04/05/2010 12:15 GMT+7 | Bóng đá Anh

(TT&VH) - Càng về cuối giải, người ta càng nhận ra những sự khác biệt giữa Chelsea và M.U trong cuộc đua giành chức VĐ. Nổi bật nhất là ở hàng công.
Hai chuyên gia cung cấp bàn thắng cho Chelsea, Lampard-Drogba, ảnh Getty

Một điều kỳ lạ là cho đến vòng áp chót của mùa giải, Chelsea "chỉ" hơn M.U vỏn vẹn 1 điểm và vẫn có khả năng bị soán ngôi ở vòng cuối. Nhìn toàn cục, Chelsea của Carlo Ancelotti là đội thi đấu ấn tượng nhất, mạnh mẽ nhất và rất nhiều thời điểm thể hiện phong độ cực kỳ khủng khiếp. Nhưng có lẽ, do đây chỉ mới là mùa đầu tiên ở Premier League, Ancelotti còn thiếu chút kinh nghiệm ở đấu trường này, để rồi nhiều lần bỏ lỡ thời cơ để bứt lên hẳn phía trước cũng như hạ knock-out các đối thủ.

Rất nhiều những con số thống kê đã nói lên sự xứng đáng của Chelsea đối với chức VĐ Premier League 2009-2010. Từ thành tích thắng tuyệt đối trong 6 cuộc đối đầu với nhóm tứ đại gia, đến số điểm khổng lồ giành được trên sân nhà (49/54 điểm tối đa) và đặc biệt là hàng công mạnh bậc nhất trong lịch sử Premier League. Với 95 bàn, Chelsea chỉ còn kém kỷ lục của M.U 1999-2000 vỏn vẹn 2 bàn. Họ còn một trận để san bằng hoặc phá vỡ kỷ lục ấy.


* "3 đấu 1"

Trong 95 bàn của Chelsea, bộ ba Drogba - Lampard - Malouda góp đến 59 bàn. Với món quà từ Gerrard ở trận làm khách tại Anfield vừa qua, chân sút Bờ Biển Ngà đã nâng tổng số bàn thắng của mình ở Premier League mùa này lên con số 26 bàn, ngang bằng với Rooney của M.U. Tính mọi mặt trận là 33 bàn, chỉ còn kém Rooney 1 bàn (ngoài vòng cuối, Drogba còn đá trận CK Cúp FA). Đây là mùa giải xuất sắc nhất trong sự nghiệp của Drogba. Mùa tốt nhất của anh ở Chelsea trước đây, mùa 2006-2007, Drogba chỉ đạt đến cột mốc 20 bàn. Anh phải cần đến 36 trận mùa ấy trong khi mùa này chỉ cần 31 trận để ghi 26 bàn.

Florent Malouda là bản hợp đồng cuối cùng của Mourinho. Khi chưa kịp sử dụng cầu thủ chạy cánh người Pháp, Mourinho đã bị sa thải. Những Avram Grant, Felipe Scolari đều không tin tưởng ở anh. Guus Hiddink chỉ dùng nhiều vài trận cuối. Nhưng rơi vào tay Carlo Ancelotti, Malouda đang là cầu thủ chạy cánh có lẽ xuất sắc nhất ở Anh. Riêng ở Premier League, Malouda đã ghi đến 12 bàn (cộng thêm 7 đường chuyền quyết định), bằng tổng số bàn 3 cầu thủ chạy cánh thường xuyên của M.U là Valencia (5 bàn), Giggs (4 bàn) và Nani (3 bàn).

Hồi đầu mùa này, Frank Lampard thi đấu sa sút và mờ nhạt, mà nguyên nhân là việc anh bị đẩy lên quá cao trong sơ đồ hình kim cương của hàng tiền vệ. Chỉ khi được trả về vị trí sở trường, Lampard mới tìm lại phong độ đích thực. Thậm chí còn khủng khiếp hơn trước đây khi anh đã ghi đến 21 bàn ở Premier League (26 bàn trên mọi mặt trận). Thành tích ghi bàn tốt nhất của Lampard ở Premier League trước đây chỉ là 16 bàn. Tiền vệ gần nhất ghi hơn 20 bàn/mùa Premier League là Cristiano Ronaldo của M.U mùa 2007-2008. Mùa này, M.U không còn Ronaldo và Lampard chính là sự khác biệt lớn nhất giữa hai đội.

Mùa đỉnh cao 2007-2008, bên cạnh kỷ lục 42 bàn của Ronaldo, M.U còn sở hữu 2 chân sút ghi tầm 20 bàn/mùa, đó là Rooney và Tevez. Ronaldo giữ được phong độ ổn định, nhưng nếu anh tịt ngòi, Rooney và Tevez sẽ lên tiếng, đặc biệt ở những trận cầu quan trọng. Mùa này M.U thiếu một cây làm bàn dự phòng và hỗ trợ của Rooney. Niềm tin dành cho Berbatov đã đặt nhầm chỗ, như ở trận gặp Sunderland vừa qua: bỏ lỡ 3 cơ hội mười mươi. Sau trận đấu, HLV Ferguson đã lên tiếng chỉ trích Berbatov là "dứt điểm quá cẩu thả".

Xét về số bàn thắng, M.U hiện tại (82 bàn) hơn đến 14 bàn so với thành tích của họ mùa trước, 2 bàn so với mùa Ronaldo lập kỷ lục và chỉ kém 1 bàn so với mùa 2006-2007. Nhưng chừng đó là chưa đủ. Thứ nhất, nhiều bàn thắng không đến đúng lúc và khi cần lại không có, như trận hòa quyết định 0-0 trước Blackburn. Thứ hai, mưa bàn là đặc trưng của Premier League mùa này, nên không chỉ M.U mà các đội bóng khác cũng ghi nhiều bàn. Thứ ba, và quan trọng nhất, đối thủ trực tiếp Chelsea còn ghi nhiều hơn họ đến 13 bàn.

Tin vui cho Chelsea là Wigan, đối thủ của họ ở vòng cuối, không thể đánh bại đội bóng xuống hạng Hull City trong trận đấu đêm qua. Tin buồn là Wigan đã chiến đầu đến giây cuối cùng của bù giờ để gỡ hòa 2-2. Ở tình huống cuối cùng của trận đấu, thủ môn Stojkovic thậm chí đã bỏ khung gỗ lên tham gia tấn công. Và sau khi cầu thủ Steve Gohouri ghi bàn gỡ hòa, hàng chục CĐV Wigan đã lao xuống sân ăn mừng dù đây chỉ là trận đấu mang tính thủ tục. Rõ ràng, Wigan vẫn thi đấu với tinh thần cao nhất.
 
Đ.LỘC

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm