17/11/2012 08:28 GMT+7
(giaidauscholar.com) - Chiến thắng là mục tiêu quan trọng nhất của thể thao đối kháng, đặc biệt là khi chiến thắng một trận đấu đầy thù hận và căm ghét như derby. Nhưng dù có thắng Arsenal ở derby Bắc London thứ 253 trong lịch sử, Tottenham Hotspur cũng không có lý do gì để vui.
1. Kể từ mùa 1982-1983, Arsenal mới tệ đến thế ở giải bóng đá Anh. Mùa ấy, họ giành được 14 điểm sau 11 vòng. Bây giờ là 16 điểm. 29 năm trước, Arsenal kết thúc mùa bóng ở vị trí thứ 10 chung cuộc, thua Tottenham đến 6 bậc. Ở lượt đi, trên sân đối phương, Arsenal thảm bại 0-5. Dù lượt về, họ thắng lại 2-0, nhưng cán cân của derby Bắc London khi ấy nghiêng về phía Spurs.
Arsenal hiện tại đã không còn quá đẳng cấp - Ảnh Getty
Nhưng kể từ khi Bruce Rioch nhường chỗ cho Arsene Wenger trở thành HLV trưởng của Arsenal năm 1996, giai đoạn thống trị derby Bắc London của Pháo thủ bắt đầu. Trong kỷ nguyên của HLV người Pháp, Arsenal chỉ thua 4 trận derby Bắc London (trước đó, Tottenham đã thắng... 49 trận). Một thập kỷ đầu tiên của kỷ nguyên Wenger cũng là giai đoạn thịnh vượng nhất trong lịch sử Arsenal, với 3 chức vô địch quốc gia Anh, 4 FA Cup, 4 Community Shield và vào đến chung kết Champions League 2006.
Bắc London sáng và tối. Spurs thua liểng xiểng ở các trận derby, và thậm chí là trở thành thảm lót trên con đường đến vinh quang của Arsenal.
Tháng 4/2004, Arsenal chỉ cần thêm một điểm là giành chức vô địch. Tottenham bị dẫn 2-0 ngay trên White Hart Lane và lội ngược dòng, nhưng tất cả những gì họ làm được chỉ là một trận hoà. Arsenal đăng quang ngay trên sân của đối thủ kình địch, điều họ không làm được từ năm 1971, và còn hoàn tất luôn một mùa bóng bất bại.
Tháng 1/2007, thời điểm Spurs chỉ đi đến trận chung kết một giải đấu bất kỳ 2 lần trong 15 năm (Cúp FA năm 1987 và Cúp Liên đoàn năm 2002), Arsenal loại họ ở bán kết Cúp Liên đoàn.
“Bắc London chỉ có một đội bóng”, và 10 năm đầu của triều đại Wenger, đó chắc chắn là Arsenal. Trong gần 9 năm, từ 1999 đến 2007, qua 21 trận derby Bắc London, Spurs không thắng nổi một lần.
2. Mọi chuyện chỉ thay đổi vào tháng 1/2008. Spurs hoà 1-1 trên sân khách, và đè bẹp Arsenal 5-1 tại White Hart Lane tại bán kết Cúp Liên đoàn, trận thắng đầu tiên sau gần một thập kỷ. Sự tự tin sau kỳ tích ở derby Bắc London đã dẫn họ đến thắng lợi ở trận chung kết, với chiến thắng trước Chelsea. Đó là danh hiệu đầu tiên của Spurs sau đúng 9 năm trắng tay.
Đó cũng là năm trắng tay thứ ba liên tiếp của Arsenal, trong một quá trình tụt dốc liên tục. 3/4 thất bại của Spurs trước Arsenal của kỷ nguyên Wenger diễn ra trong 4 năm gần đây. Arsenal càng đi xuống, Spurs càng tự tin. Thắng Arsenal và vượt qua họ là động lực để Spurs tự hoàn thiện. Mùa trước, khi bỏ xa Arsenal đến 10 điểm, Spurs thậm chí dám nói về chức vô địch.
Nhưng rốt cục, mùa bóng trước, Arsenal vẫn đứng trên người láng giềng của họ, đánh dấu một kỷ lục buồn: Từ mùa bóng 1994-1995, Spurs chưa xếp trên Arsenal. Như một cuộc đuổi bắt với cái bóng của chính mình.
3. Giờ thì Spurs lại xếp trên Arsenal, hơn đúng một điểm. Trước trận derby London, HLV Andre Villas-Boas phát biểu rằng mệnh lệnh của đội bóng ở mùa này là “phải kết thúc mùa giải ở vị trí cao hơn Arsenal”, và “chúng tôi phải giành danh hiệu, lọt sâu vào Champions League như những gì họ đã làm”.
Giờ thì chỉ tiêu ấy vẫn an toàn. Nhưng xếp trên một Arsenal tệ nhất trong kỷ nguyên Wenger không phải là điều gì đó đáng tự hào. Spurs luôn cần Arsenal để mạnh hơn, nhưng thua một đội Arsenal của 49 trận bất bại một cách kiên cường, còn hơn là thắng một Arsenal đã chạm đáy của kỷ nguyên Wenger.
Sự thật là Spurs chỉ kém vị trí dự Champions League 3 điểm, và một trận thắng trước Arsenal sẽ rút ngắn quãng đường ấy. Nhưng nếu họ thi đấu với nỗi ám ảnh Arsenal và sự thoả mãn đơn thuần của một trận derby, thì thắng không phải điều đáng mừng.
Cái mà Spurs cần đeo đuổi để thực sự trở thành đội bóng lớn không phải là ăn thua một trận derby và mãi chạy theo cái bóng Arsenal. 3 điểm của họ tại derby Bắc London, nếu có thể, phải được dành cho những mục tiêu đáng giá hơn thoả mãn sự hận thù thông qua việc đánh một cái xác vô hồn.
Phạm An
Thể thao & văn hóa
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất