Hàng tiền vệ Man United: Nhớ Scholes, nhớ Park Ji Sung

09/04/2014 15:21 GMT+7

(giaidauscholar.com) - Để đi tiếp, Man United cần ghi bàn. Để ghi bàn, Man United cần những đường chuyền sắc sảo, hoặc những pha dắt bóng ở tốc độ cao từ sân nhà, để tạo cơ hội cho các tiền đạo.

Tiếc rằng thời điểm này, Quỷ đỏ không có những tiền vệ như thế.

Hàng tiền vệ thiếu cá tính

Phản hồi lại tin Marouane Fellaini không ra sân tập luyện hôm qua và được đồn rằng không thể đá trận gặp Bayern, “BBC Sporf” (Sporf chứ không phải Sport), một tài khoản twitter chuyên đưa hình ảnh và các câu nói hài hước về bóng đá, viết: “Tin buồn cho… Bayern Munich. Marouane Felliani không tham gia buổi tập trước trận ngày mai, và có thể vắng mặt”.

Đó dĩ nhiên chỉ là cách nhìn nhận dí dỏm của một bộ phận CĐV, nhưng cũng nói chính xác “tầm quan trọng” của Marouane Felliani tại Man United lúc này: Có anh cũng được, không cũng chẳng sao. Anh không xuất sắc đến mức đội bóng cần mọi lúc, nhưng cũng chẳng tệ đến mức là tội đồ bị ghét bỏ. Fellaini thất thường. Trận thua Manchester City 0-3, anh bị CĐV ví như chiếc cây di động, nghĩa là đóng vai bù nhìn trước hàng tiền vệ nhỏ bé khéo léo của kình địch cùng thành phố. Gần đây, Fellaini tiến bộ hơn, chơi khá chắc và dứt điểm nhiều. Nhưng như đã nói, anh không xuất sắc.

Fellaini là bản hợp đồng đầu tiên của kỷ nguyên David Moyes (Zaha thực chất do Sir Alex mua về) và cũng là hình ảnh của hàng tiền vệ Man United mùa này: Rất nhạt màu. Không ai nổi trội hẳn lên, và nhìn chung chơi dưới kỳ vọng. Tom Cleverley tệ đến mức bị một CĐV cuồng tên Glenn McConnell, sống tại Blackpool, viết thư “cầu xin” HLV tuyển Anh Roy Hodgson “cấm lên đội tuyển vĩnh viễn”. Darren Fletcher đá khá tốt trận lượt đi với Bayern, nhưng anh mới trở lại từ căn bệnh đường ruột. Giggs đã quá già. Phil Jones thường đá trung vệ, còn Juan Mata, cầu thủ có phong độ cao nhất đội thời gian này, không thể ra sân ở Champions League.

Không còn “cầu thủ nhỏ đá trận đấu lớn”

Theo thói quen, HLV David Moyes thích xoay vòng và dùng cầu thủ kinh nghiệm ở Champions League. Ở hàng tiền vệ, ông cất Ryan Giggs ở Premier League và dùng anh rất thành công trận thắng Olympiacos 3-0 (Giggs đặt dấu ấn vào 2/3 bàn thắng). Nhưng trước đẳng cấp Bayern, phương án Giggs thất bại.

Khi còn tại vị, Sir Alex Ferguson gọi các cầu thủ như Ryan Giggs là “big-match player” (cầu thủ để đá trận đấu lớn). Đó không hẳn là các cầu thủ xuất chúng, nhưng là những cầu thủ phù hợp cho các trận đấu lớn. Đó là Park Ji Sung, “người ba phổi”, nỗi ám ảnh của Arsenal và Chelsea. Đó là Darren Fletcher, người mà trong một cuộc phỏng vấn năm 2005, bị cựu đội trưởng Roy Keane chỉ trích: “Tôi không hiểu tại sao người Scotland cứ lải nhải mãi về anh ta”. Keane sau đó lập tức bị Sir Alex đẩy đi. Fletcher trở thành mắt xích quan trọng của Man United, chơi bên cạnh Paul Scholes và sau này là Carrick. Chỉ đến khi anh mắc bệnh liên quan đến đường ruột, không thể tập luyện và thi đấu, anh mới bị gạt đi.

Chuyện ông David Moyes chưa phân loại cầu thủ rõ ràng như Sir Alex, càng khẳng định rằng ông David Moyes chưa thể thông thuộc Man United sau gần 1 mùa dẫn dắt. Đồng thời, chuyện ông Moyes lúng túng trong sử dụng Fellaini, Kagawa, Chicharito, Giggs, Phil Jones, những nhân tố hữu ích thời Sir Alex nếu được tung vào sân đúng thời điểm, càng cho thấy ông chưa đủ tầm dụng binh. Đó là một điều rất đáng tiếc trong giai đoạn Man United không có ngôi sao ở hàng tiền vệ như lúc này (trừ Juan Mata).

Các pha phản công của Man Untied trong trận lượt đi rất đơn điệu, khi chỉ dựa vào tài chuyền bóng của Rooney và tốc độ của Danny Welbeck. Sẽ rất nguy nếu Bayern sẽ chú trọng chống các pha cố định và kiềm tỏa hai mắt xích kể trên của đội bóng Anh. Đó là lúc các CĐV Man United nhớ động cơ Park Ji Sung da diết. Và cả những cú phất của Scholes.

Gia Hưng
Thể thao & Văn hóa

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm