15/02/2021 06:54 GMT+7 | Thể thao
(giaidauscholar.com) - Christian Pulisic không chỉ là cầu thủ bóng đá nam xuất sắc nhất mà nước Mỹ từng sản sinh ra mà anh còn là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất thế giới. Với nhiều tài năng của Mỹ đang theo bước chân anh, Pulisic đã sẵn sàng để trở thành người dẫn đầu mà bóng đá Mỹ đang chờ đợi?
Một năm qua đã kiểm chứng khả năng vượt qua thử thách của Pulisic. Anh đến Chelsea vào mùa hè năm 2019 cùng với những lời thổi phồng xung quanh vụ chuyển nhượng từ Dortmund (Trận ra mắt của anh trước MU sau đó đã thu hút tỉ lệ ratings kỉ lục cho một trận đấu ở Premier League trên NBCSN).
Vậy nhưng, trong vài trận đầu tiên trong màu áo Chelsea, Pulisic đã có những đường chuyền không kết nối, rê dắt bóng đi vào ngõ cụt. Mọi người đều có thể thấy tài năng của anh vẫn còn đó - như hat-trick vào lưới Burnley hồi tháng 10 năm đó - nhưng anh vẫn chưa ở đẳng cấp mà người hâm mộ mong đợi hoặc anh mong đợi ở chính mình. Rồi anh phải chịu đựng một vài chấn thương, vật lộn để phục hồi. Đến tháng 1, anh dính phải một chấn thương cơ khiến anh phải nghỉ 9 tuần. Nói như Pulisic thì: “Đó là một mùa giải thực sự khó khăn đối với tôi. Rồi đại dịch ập đến”.
Cô đơn
Vào tháng 3/2020, chính phủ Anh tuyên bố phong tỏa trên toàn quốc, Premier League tạm dừng trong ba tháng. Đối với Pulisic, điều đó có nghĩa là sự cô lập. Anh sống một mình, trên con đường riêng ở khu Wimbledon phía Tây Nam London rợp bóng cây. Đó là ngôi nhà rất lớn, một khối lập phương theo chủ nghĩa hiện đại được ốp bằng gỗ đen, bên trong là những không gian có thiết kế mở và trang nhã, nếu không muốn nói là hơi buồn vì màu xám lấn át. Trên tường nhà bếp có một chiếc áo đấu Chelsea đóng khung, một vài bức ảnh gia đình để rời rạc trên kệ hành lang, nhưng mặt khác lại mang hơi hướng cá nhân, tạo cho nơi này cảm giác như một dãy phòng khách sạn quá khổ. Cũng vì thế mà ngôi nhà có vẻ trống rỗng và chẳng có gì ngạc nhiên nếu một chàng trai 22 tuổi độc thân xa nhà như Pulisic cảm thấy cô đơn, ngay cả khi anh được cho là kiếm hơn 190.000 USD mỗi tuần.
Do gia đình trở về nhà ở Mỹ, Pulisic giết thời gian bằng cách chơi trò chơi điện tử (FIFA, PGA Tour, một chút Fortnite), xem Instagram và tập gym. Khi Premier League trở lại vào tháng 6 - mặc dù các sân không có khán giả và với những quy định phòng chống Covid-19 nghiêm ngặt - nhiều cầu thủ đã phải vật lộn. Tuy nhiên, Pulisic đã phản ứng như một đứa trẻ được nghỉ học sớm. Anh ghi 5 bàn và kiến tạo 2 bàn trong 11 trận. Vào tháng 8, anh lại dính chấn thương một lần nữa, ở trận chung kết FA Cup, và buộc phải trải qua một mùa hè khó chịu trong phòng phục hồi chức năng. Thế nhưng, trong một giai đoạn ngắn ngủi đó, như thể có thứ gì đó đã được dỡ bỏ: “Rõ ràng là nó đã thay đổi rất nhiều thứ. Thật không dễ chịu khi thi đấu mà không có khán giả". Thế nhưng, anh nói, “theo một cách nào đó thì tôi thích vậy, bởi vì tôi không thực sự thích bị chú ý. Và đó cũng là lúc tôi có lẽ đã trưởng thành nhất với tư cách là một cầu thủ”.
Trưởng thành
Pulisic lớn lên ở Hershey, Pennsylvania. Cha của anh, Mark, cũng thi đấu chuyên nghiệp (trong nhà) và sau đó làm HLV; mẹ của anh, Kelley, dạy giáo dục thể chất và sức khỏe tại một trường trung học cơ sở ở địa phương. Christian là một đứa trẻ trầm tính, cương quyết, thích ganh đua. Những điều đó sau này rất phù hợp trên sân bóng. Và ngay từ khi còn nhỏ, Pulisic quyết tâm không chỉ dựa vào chân thuận của mình, vì vậy, anh tự tập luyện ở sân sau với số lần gấp đôi. “Nó nói,“ Được rồi, con sẽ tập 50 lần với chân phải, bây giờ con sẽ tập 50 lần với chân trái’,” bà Kelley nhớ lại. Nhờ vậy, việc Pulisic thuận chân hai chân là một trong những đặc điểm nổi bật của anh, là lí do mà các hậu vệ rất khó để kèm anh.
Gregg Berhalter, HLV đội tuyển Mỹ cho biết: “Anh ấy có thể thay đổi trận đấu trong vài giây. Anh ấy có thể một chọi một và chia cắt hàng thủ hoặc thực hiện một đường chuyền cuối cùng. Anh ấy có khả năng này để đi từ trạng thái này sang trạng thái khác rất nhanh chóng”…
Năm 2015, sau khi gây ấn tượng ở đội U17 Mỹ, Pulisic gia nhập học viện đào tạo trẻ của Dortmund. Nên nhớ Dortmund là bệ phóng danh tiếng cho những ngôi sao toàn cầu: Robert Lewandowski, Ousmane Dembele, Erling Haaland. Quan trọng là, nhờ có gốc gác châu Âu của Pulisic - ông nội Mate của anh ấy chuyển từ Nam Tư đến Mỹ vào năm 1960 - anh đủ điều kiện để được cấp hộ chiếu Croatia, cho phép anh chuyển đến Đức ở tuổi 16 thay vì 18, độ tuổi mà người Mỹ thường đủ điều kiện để chuyển nhượng quốc tế theo quy định của FIFA.
Như Pulisic sẽ nói với mọi người, sự khác biệt hai năm đó có nghĩa là tất cả. Lí do vì nhiều cầu thủ châu Âu trưởng thành từ các lò đào tạo trẻ và đã có mặt đội 1 năm 16 tuổi, trong khi những cầu thủ Mỹ đến lúc 18 tuổi và thấy rằng họ đã bỏ lỡ cơ hội. Nhờ vậy, Pulisic đã có trận ra mắt cho Dortmund khi mới 17 tuổi. Nếu không có hộ chiếu đó, anh thậm chí sẽ không thể bắt đầu tập luyện với một đội chuyên nghiệp trước năm 18 tuổi. Vậy ai biết anh sẽ phát triển như thế nào?
Đến giờ, tất cả đều có thể biết Pulisic đã phát triển như thế nào: Cầu thủ nước ngoài trẻ nhất ghi bàn thắng ở Bundesliga, cầu thủ trẻ nhất của mọi quốc tịch ghi được 2 bàn, cầu thủ trẻ nhất của kỷ nguyên hiện đại ghi bàn cho đội tuyển Mỹ. Các cầu thủ Mỹ đã thành công ở châu Âu trước đây - Clint Dempsey, Tim Howard - nhưng chưa ai làm được điều đó một cách dứt khoát, trẻ như vậy. Đột nhiên, những người hâm mộ bóng đá Mỹ đi bộ trong màu áo Dortmund, chờ đợi chữ ký của Pulisic ở sân bay. LeBron chụp trên Instagram trong chiếc áo đấu của Pulisic. Người hâm mộ và giới truyền thông đều gọi Pulisic là “Đội trưởng Mỹ”…
Christian Pulisic kết thúc mùa giải đầu tiên ở Chelsea với 11 bàn thắng và 10 đường kiến tạo trên mọi đấu trường - những con số xuất sắc trên mỗi phút, mặc dù chấn thương khiến anh chỉ thi đấu hơn 2.300 phút, hoặc tương đương 26 trận. Trong kỳ nghỉ hè, Chelsea đã trao cho anh chiếc áo số 10 vốn dành cho cầu thủ sáng tạo nhất của đội. Động thái đó được ngầm hiểu là: Đây là ngôi sao mới của chúng tôi. |
Mạnh Hào
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất