26/08/2011 18:59 GMT+7 | Bóng đá Tây Ban Nha
(TT&VH Cuối tuần) - La Liga trở nên nhàm chán bởi sự thống trị của Real Madrid và
Cristiano Ronaldo và Lionel Messi phải chờ đợi vì ngày khởi tranh đã bị dời lại sau cuộc đình công (chính thức) đầu tiên sau 27 năm. Vụ việc có thể gói gon như sau: các cầu thủ muốn Ban tổ chức Liga (LFP) bảo đảm những lợi ích ghi trong hợp đồng cho mình một khi CLB không còn khả năng chi trả. Họ có nhiều lý do để lo sợ điều này: Hơn phân nửa số CLB ở 2 giải đấu cao nhất Tây Ban Nha đang được bảo hộ phá sản và con số 22/42 đội chắc chắn chưa phải là con số cuối cùng.
Sân La Rosaleda, nơi dự kiến tổ chức trận Malaga - Barcelona ở vòng 1, trống vắng trong ngày La Liga khởi tranh mùa giải 2011-2012 -Ảnh Getty |
Hiệp hội các cầu thủ Tây Ban Nha (AFE) đồng thời yêu cầu: các cầu thủ được quyền huỷ hợp đồng một khi họ không được trả lương đến tháng thứ 3. Các CLB “quỵt” lương phải chịu hình phạt chẳng hạn như trừ điểm để răn đe. Những con số nói lên tất cả: khoảng 200 cầu thủ đang bị nợ món tiến lương lên đến 72 triệu USD và con số này sẽ ngày càng tăng theo thời gian. Mùa trước, các cầu thủ Racing và Hercules gần như thi đấu “từ thiện”.
Khi 2 trận đấu hào nhoáng của Siêu Cúp Tây Ban Nha trôi qua, khán giả yêu Liga đang gánh chịu hệ luỵ của sự thống trị mà “liên minh” Real – Barca đã tạo ra. Trận El Clasico càng hấp dẫn, càng phá những kỷ lục về doanh thu và mức độ phủ sóng thì phần còn lại của Liga càng thêm ảm đạm. Họ bao giờ cũng chiếm 2/4 suất dự Champions và chiếm những miếng bánh ngon nhất của bản quyền truyền hình.
Hệ lụy của việc này là La Liga sẽ dần trở thành giải
Việc các đội bóng thiếu tiềm lực cạnh tranh càng bị đồng loã bởi khả năng quản lý kém của các ông chủ. Việc đề đơn xin bảo hộ phá sản thực ra không phải là một sự trừng phạt mà trong chừng mực nào đó còn là một con đường, một lối thoát. Họ có thể mua cầu thủ mà... quên trả tiền, có thể quịt lương cầu thủ cũng như khỏi phải... trả nợ ngân hàng. LFP đã làm ngơ với tất cả những điều đó. Việc AFE đề nghị phải có quỹ bảo hộ tiền lương cũng có tác dụng nâng cao tinh thần trách nhiệm của LFP với giải đấu của chính họ. Nghe đâu
Trong 100 cầu thủ ngồi sau lưng Chủ tịch AFE Luis Rubiales trong cuộc phát động đình công hơn nửa tháng trước, không có bất kỳ cầu thủ nào bị nợ lương. Trái lại đó là những người đang hưởng thu nhập rất cao như Santi Cazorla, Iker Casillas, Xabi Alonso, Carles Puyol hay Fernando Llorente, nhưng họ biết mình phải làm điều gì đó cho những đồng nghiệp đang bị thiệt thòi. Từ tháng 12 năm ngoái đến giờ đã có 3 lời đe doạ đình công. Như như câu chuyện “cậu bé chăn cừu” hô toáng có sói, LFP vẫn bình chân như vại vì tin các cầu thủ sẽ chả dám làm gì.
Mặt tối của nhà vô địch
Tây Ban Nha là đất nước của những nhà vô địch thế giới của Euro, nơi tuyến trẻ U19 và U21 của họ vô địch châu Âu, nơi Barcelona đang thống trị châu Âu và được xưng tụng là một trong những đội bóng vĩ đại nhất trong lịch sử bóng đá thế giới. Cuộc đình công này một lần nữa cho người ta thấy mặt trái của một nền bóng đá đang oằn mình vì khủng hoảng kinh tế.
Nếu nhìn vào quảng cáo trên áo đấu, người ta càng dễ dàng nhận ra vì sao các CLB lại “mặt dày” khất lương của các cầu thủ. Vào thời buổi mà Man.United đã bán quảng cáo trên cả áo tập, phân nửa các CLB tại giải cao nhất Liga vẫn chưa có quảng cáo trên áo đấu. Trong đó có những CLB lớn thi đấu tại châu Âu như
Ngay trong lĩnh bực này đã có những chênh lệch to lớn. Trong lúc Real và Barca mỗi đội bỏ túi 30 triệu euro/mùa từ quảng cáo áo đấu thì tổng số tiền quảng cáo của 18 đội còn lại gộp lại cũng chưa đến 10 triệu euro. Các đối tác viện cớ khủng hoảng để ép giá, nhưng 4 CLB lớn nêu trên thà là đá với áo “sạch” chứ quyết không hạ giá xuống thấp hơn 3 triệu euro/mùa. Cuộc khủng hoảng này thực ra không mới, nhưng “nhờ” có cuộc đình cônng mà người ta mới được dịp nhận ra mức độ nghiêm trọng của nó mà thôi.
Thu Trang
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất