23/02/2014 00:00 GMT+7
(giaidauscholar.com) - Khi báo chí Anh và các CĐV Chelsea vẫn còn mải nói về Eden Hazard như một vị cứu tinh của mùa bóng này, và tặc lưỡi tiếc nuối về vụ bán Juan Mata, thì Chelsea đã vượt qua một trận cầu đầy áp lực bằng cú đá phạt may mắn của một lão tướng tưởng chừng đã hết hạn sử dụng, Frank Lampard.
1. Anh đã ngồi dự bị ở hai trận gặp Man City và West Brom, trước khi bất ngờ được Mourinho điền tên vào đội hình xuất phát ở trận này. Lampard, 35 tuổi, giống như chút hơi tàn của một thời kỳ vàng son đã đi qua: Anh là một công thần trong kỷ nguyên Mourinho 1.0, nhưng bây giờ, ảnh hưởng đang giảm dần tỉ lệ nghịch với gánh nặng tuổi tác.
Nhưng Mourinho đã tin tưởng anh, cho một trận đấu mà ông buộc phải thắng, vì những áp lực dồn nén kinh khủng thời gian qua, sau những cuộc khẩu chiến liên miên trong phòng họp báo, và nỗi ám ảnh ở lượt đi, khi Chelsea bị Everton đánh bại bằng một thứ bóng đá thực dụng hơn cả Mourinho. Lampard được giữ trên sân cho đến những phút bù giờ cuối cùng, bất chấp dấu hiệu xuống sức trong hiệp hai, và anh đã tỏa sáng. Không được hào nhoáng cho lắm, nhưng vào lúc này, chỉ một quả đá phạt “rùa” như vậy cũng là đủ để Mourinho xoa tay hài lòng.
Chiến thắng trước Everton cũng đánh dấu trận thứ 572 của Lampard ở Premier League, san bằng kỉ lục của thủ thành David James, và đứng thứ 2 trong danh sách những người ra sân nhiều nhất ở Premier League, sau Ryan Giggs (630 trận). Đó là một cột mốc phi thường. David James là một thủ môn, còn Ryan Giggs ở cuối sự nghiệp đã chuyển sang đá tiền vệ trung tâm, và cũng chỉ còn đóng vai trò dự bị. Tiền vệ của Man Utd không chạy nhiều, chủ yếu sử dụng kinh nghiệm và khả năng giữ bóng của mình.
2. Lampard không giống như 2 người kia. Anh đá tiền vệ con thoi, một vị trí đòi hòi rất nhiều thể lực để có thể lên công về thủ. Và với một nền bóng đá tốc độ như ở Anh, thì yêu cầu thể lực lại càng khủng khiếp. Ở tuổi 35, Lampard không thể chơi bóng như thời kì mà anh lập kỉ lục 164 trận ra sân liên tiếp ở Premier League giai đoạn 2001-2005. Nhưng “số 8” vẫn bền bỉ ra sân và đóng góp cho Chelsea, mùa giải này qua mùa giải khác.
Mùa trước, dù không được HLV Rafael Benitez trọng dụng, Lampard vẫn phá kỉ lục của huyền thoại Bobby Tambling và trở thành chân sút vĩ đại nhất trong lịch sử đội bóng thành London. Mùa này, tuy phải cạnh tranh với những cầu thủ trẻ trung và khỏe mạnh hơn, như John Obi Mikel, Ramires, Nemanja Matic hay thậm chí David Luiz, Lampard vẫn ra sân tới 21 trong tổng số 27 trận của Chelsea ở Premier League mùa giải năm nay.
Lampard giờ không còn là tiền vệ đáng chú ý nhất ở Stamford Bridge. Thời gian qua, người ta nói nhiều đến sự tỏa sáng của Eden Hazard ở Chelsea. Matic là bản hợp đồng mùa Đông được đánh giá rất cao bởi sức trẻ và tài năng. Mourinho bán Mata vì Oscar đang dần trưởng thành hơn. Ramires ngày càng quan trọng bởi sự bền bỉ và tinh quái của anh.
3. Nhưng Lampard lại là tiền vệ giàu chất… Mourinho nhất: Anh chơi không quá nổi bật, nhưng bản lĩnh, gan lì, điềm tĩnh, lạnh lùng và chính xác. Everton đã chơi quả cảm trong hơn 90 phút của trận đấu, nhưng chỉ một khoảnh khắc mất tập trung, họ đã bị trừng phạt. Lampard có thể không giành được điểm 10, nhưng trong 100 trận đã chơi, thì anh có thể lấy điểm 8 trong 99 trận.
Ngay cả khi đã 35 tuổi và tưởng chừng không còn phù hợp với những trận đấu căng thẳng, Lampard vẫn là một con bài đặc biệt ưa thích của Mourinho. Có lẽ ông nhìn thấy chính mình trong anh, và những phẩm chất của Lampard cũng chính là những gì tốt nhất mà Chelsea của Mourinho đã thể hiện.
Thanh Hoài
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất