Góc Marcotti: Trụ cột của Chelsea đuối sức. M.U phải mua tiền đạo. Kovacic sẽ bị 'chôn vùi' ở Real

18/08/2015 13:12 GMT+7 | Bóng đá Anh

(giaidauscholar.com) - Chelsea có dấu hiệu sa sút khi Jose Mourinho giữ bộ khung quá lâu. Man United phải mua tiền đạo hỗ trợ và dự phòng cho Rooney. Đó là quan điểm của nhà báo nổi tiếng Gabriele Marcotti trong bài viết trên ESPNFC.

Mourinho giữ nguyên bộ khung quá lâu

Một trong những điều đáng nói nhất về chiến thắng 3-0 của Manchester City trước Chelsea là sự khác biệt mà trận đấu đó tạo ra ở mùa giải này, với cả hai đội.

Vincent Kompany, Eliaquim Mangala, Jesus Navas và Fernandinho, vì những lý do khác nhau, đều chơi dưới yêu cầu ở các chiến dịch gần đây, nhưng họ lại gây ấn tượng mạnh trước đội bóng của Jose Mourinho. Trong khi đó, Branislav Ivanovic, Nemanja Matic, Cesc Fabregas và bộ đôi trung vệ của Chelsea, đã rất ổn định trong gần như cả mùa 2014-15, chơi rất chật vật tại Etihad.

Vẫn là những cầu thủ đó và hai HLV đó, nhưng những gì họ thể hiện thật khác biệt chỉ sau vài tháng. Jose Mourinho đã may mắn khi đội bóng của ông chỉ bị dẫn 1-0 sau hiệp đầu. Sergio Aguero lẽ ra phải lập một hat-trick nếu không có những pha cứu thua xuất sắc của Asmir Begovic, bắt thay cho Thibaut Courtois bị treo giò. Trong khi đó, Raheem Sterling và Aleksandar Kolarov hoàn toàn khống chế cánh phải và gây ra rất nhiều đe dọa cho đội khách.

Trong những tình huống như thế này, HLV là người được kỳ vọng sẽ thay đổi cục diện, nhưng những lựa chọn của Mourinho quá ít ỏi, vì ông đã không mua sắm gì trong mùa Hè cũng như giữ quá lâu một bộ khung cố định cả mùa trước. Lấy ví dụ, nếu muốn rút Oscar ra, chiến lược gia người BĐN sẽ có các phương án Juan Cuadrado, Radamel Falcao hay Loic Remy, tất cả đều dở như nhau. Còn nếu ông muốn tăng cường cho tuyến giữa, những người ngồi trên ghế dự bị là Ruben Loftus-Cheek hay John Obi Mikel.


Ivanovic (trái) và Terry tỏ ra chậm chạp, đuối sức trước Man City

Cuadrado và Falcao sau đó đều đã vào sân ở Etihad, nhưng cả hai đều không thể thay đổi cục diện. Thật mỉa mai, quyết định thay người đầu tiên của Mourinho là rút John Terry ra, Kurt Zouma vào. Đó là lần đầu tiên “Người đặc biệt” rút đội trưởng của ông ra trong suốt thời gian dẫn dắt Chelsea, khiến cho báo chí ngày hôm sau tràn ngập những bình luận về “một thời đại đã kết thúc”.

Terry chơi kém, nhưng cũng không kém hơn người đá cặp với anh, Gary Cahill. Mourinho hẳn cho rằng Zouma, với sức trẻ, là người thích hợp hơn để kềm chế tốc độ của Aguero. Tuy nhiên, Terry lại giỏi hơn nhiều trong những tình huống cố định và Chelsea đang bị dẫn bàn. Thêm nữa, nếu cần tốc độ, thì trước khi trận đấu bắt đầu, Zouma vẫn là người nhanh hơn Terry!

Đội khách quả có chơi tốt hơn trong hiệp 2. Có những giai đoạn Chelsea khống chế trận đấu, nhất là khi một tình huống đưa bóng vào lưới của Ramires bị phất cờ việt vị một cách đáng ngờ. Nhưng rồi những bàn thắng từ Kompany và Fernandinho, cả hai đều xứng đáng, dù đều tới sau những sai lầm cá nhân, đã đưa trận đấu ra khỏi tầm với của nhà ĐKVĐ Premier League.

Vẫn còn sớm để nói về một cuộc khủng hoảng ở Stamford Bridge, nhưng khá rõ ràng là đội bóng áo xanh đã sa sút nhiều cả về năng lực lẫn tinh thần, một phần quan trọng vì nhiều cầu thủ trụ cột của họ đã phải ra sân quá nhiều, và họ xuất hiện dấu hiệu cạn kiệt cả cảm hứng, sức lực và kỹ năng. Khi Matic trở nên tầm thường, những thiếu sót của Fabregas trong phòng ngự trở thành điểm yếu chí tử. Khi Ivanovic không còn lên công về thủ bên cánh phải, cặp trung vệ luống tuổi của Chelsea đứng trước thử thách ngặt nghèo. (Chính Ivanovic cũng đã trải qua 2 trận cầu ác mộng trước những tiền vệ cánh trái trẻ trung và tốc độ vượt trội so với anh ở giai đoạn mở màn mùa này, Sterling và Jefferson Montero).


Nếu Chelsea thiếu chiều sâu, tại sao Mourinho lại đẩy đi Schuerrle và Salah?

Lúc này ai cũng nói Chelsea cần thêm chiều sâu đội hình, nhưng vấn đề là Mourinho từng rất thừa thãi điều đó. Ông đã có trong tay Kevin De Bruyne, Mohamed Salah và Andre Schuerrle (chỉ là 3 ví dụ điển hình) trên ghế dự bị, nhưng ông lại không trao cho họ những cơ hội nghiêm túc. Với Cuadrado bây giờ cũng thế. Thật ra, trừ hàng thủ, lý do khiến họ đã bỏ ra 22 triệu bảng cho Baba Rahman và vẫn đang quyết liệt theo đuổi John Stones, chiều sâu đội hình của Chelsea ở các vị trí còn lại không thua kém ai.

Về phần Man City, đây là một chiến thắng rất đáng khích lệ. Đôi cánh biết bay của họ, Sterling và Navas, đã mang tới cảm hứng hoàn toàn mới cho hàng công mùa này. Cùng lúc, Fernandinho cho thấy anh có thể trụ vững ở những trận cầu lớn trong vai trò tiền vệ trụ ra sao. Thêm nữa, HLV Manuel Pellegrini còn có Fabian Delph và Fernando để lựa chọn. Cuối cùng, hàng thủ của Man City đang chơi với phong độ cao nhất mà họ không đạt được trong một thời gian dài vừa qua.

Sao lại “tống khứ” Mangala?

Câu chuyện lớn về hàng thủ Man City trên thị trường chuyển nhượng mấy ngày qua là những tin tức về việc Nicolas Otamendi sẽ tới Etihad từ Valencia với giá 40 triệu euro cộng thêm Mangala tới TBN theo dạng cho mượn cả mùa.


Mangala (số 20) đã chơi rất hay trước Chelsea

Trong khi khả năng Otamendi tới Man City là vẫn có, Mangala hiện chẳng có lý do gì để rời Etihad. Nếu anh tiếp tục chơi như ở trận gặp Chelsea cuối tuần rồi, hậu vệ người Pháp sẽ là một trong những cái tên đầu tiên mà HLV Manuel Pellegrini xướng lên trong đội hình xuất phát mùa này.

Điều đó càng đúng bởi Otamendi, một người Argentina, sẽ cần ít nhiều thời gian để hòa nhập với Premier League. Vincent Kompany đã bỏ lỡ 37 trận đá chính trong 3 mùa qua ở Man City. Martin Demichelis bước sang tuổi 35 vào tháng 1 tới và Jason Denayer mới 20, cũng như chưa chơi một phút chính thức nào cho Man City. Nếu có thay đổi ở trung tâm hàng thủ, thì lúc này Pellegrini đang cần thêm người, chứ không phải là muốn đẩy đi trung vệ ở độ chín duy nhất và đang có phong độ tốt nhất của ông.

Rooney có phải là vấn đề của Man United

Chiến thắng tối thứ Sáu trước Aston Villa giúp Man United duy trì thành tích toàn thắng sau 2 lượt mở màn ở Premier League, kiếm được nhiều hơn 5 điểm so với cùng kỳ mùa trước.


Đó là tin tốt, nhưng tin không vui lắm là họ đã tỏ ra rất thiếu sắc bén trên hàng công. Một số người thậm chí đặt dấu hỏi về việc liệu Wayne Rooney có hợp với vị trí tiền đạo cắm trong đội bóng của HLV Louis Van Gaal.

Quả thật, anh đã chơi khá nghèo nàn ở trận gặp Villa, nhưng ngay cả trong những mùa thất vọng, Rooney nói chung vẫn sẽ đóng góp nhiều cho đội bóng. Tới chừng nào Man United còn chiến thắng, Rooney sẽ không phải là vấn đề của họ. Vấn đề có lẽ nằm ở phương án B, vì đội trưởng của Van Gaal sẽ bước sang tuổi 30 vào tháng 10 và lúc nào đó trong mùa này, anh sẽ cần được nghỉ ngơi.

Ngay lúc này, danh sách thay thế cho Rooney bao gồm Javier Hernandez, James Wilson và Memphis Depay. Cụ thể hơn, đó là một tiền đạo với phong độ và sự nghiệp đã đi xuống dần đều từ mùa 2010-11 và đang bước vào năm cuối cùng của hợp đồng với Old Trafford (Hernandez); một người mới 19 tuổi đá chính 3 trận ở Premier League (Wilson); và người cuối cùng mới vừa tới CLB, 21 tuổi và vốn là một tiền vệ cánh (Depay).

Man United còn lại 2 tuần trên thị trường chuyển nhượng và có lẽ họ cần thêm người: một trung vệ và một tiền đạo dự bị nữa. Van Gaal sẽ còn gặp nhiều rắc rối khi mùa giải thực sự vào guồng nếu ông không giải quyết ít nhất là một trong 2 vấn đề đó.

Kovacic tới Real Madrid để làm gì?

Inter Milan nổi tiếng là một đội khờ khạo trên thị trường chuyển nhượng, nhất là khi bán cầu thủ.


Philippe Coutinho, Leonardo Bonucci và Mattia Destro đều đã không được định giá đúng và được bán đi với giá quá rẻ trong những mùa giải gần đây. Liệu họ có phải tiếp tục hối tiếc nếu quyết định để Mateo Kovacic ra đi?

Riêng lần này, có thể là không. Để Inter thấy tiếc rẻ, Kovacic sẽ phải trở thành một trong những tiền vệ kiến tạo hay nhất ở châu Âu, với cái giá 35 triệu euro mà Real Madrid có thể trả cho anh. Đây có thể là thương vụ khôn ngoan với Inter, không chỉ vì họ đã bỏ ra có 11 triệu euro cho tuyển thủ Croatia tháng 1/2013 (nếu tính cả “khấu hao” cầu thủ, thì đội bóng Italy thu lãi 30 triệu euro), mà còn bởi với khoản tiền bán Kovacic, Inter có thể tăng cường lực lượng đáng kể cho chiến dịch Serie A mùa này.

Trong khi đó, vị trí của Kovacic ở Real không hề được bảo đảm. Với Inter, anh chơi nhiều vai trò khác nhau ở hàng tiền vệ: số 10, kiến tạo lùi, lệch trái…, và phong độ của Kovacic cũng thất thường. Không dễ dàng để một tiền vệ 21 tuổi tỏa sáng ở một sân chơi lớn như Bernabeu, sân bóng vốn nổi tiếng là nơi hủy hoại các tài năng trẻ.

Kovacic, dù ở vị trí nào, là một tiền vệ tấn công, và HLV Real Rafa Benitez đã có rất nhiều người có thể chơi như thế rồi, tới mức những tiền vệ tổ chức khác như Luka Modric và Toni Kroos phải hài lòng với những vai trò thiên về thủ hơn nếu muốn được đá chính. Nếu kế hoạch của Benitez là biến Kovacic thành một tiền vệ trụ, thì rủi ro sẽ là rất lớn cho cả ông, Real và chữ ký mới.

Tất nhiên, Kovacic cũng có thể là một dự án dài hạn với độ tuổi 21 của anh, nhưng trong từ điển của Real từ trước tới giờ, “dài hạn” là điều hầu như không tồn tại.

Trần Trọng
Theo ESPN

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm