26/08/2012 11:02 GMT+7
(TT&VH) - Trong cơn giận dữ và thất vọng vì sự co lại một cách đáng ngạc nhiên về chất lượng của đội bóng trong mùa hè “cách mạng” đã qua, và khi vẫn đang chờ đợi một cú sốc chuyển nhượng mà Berlusconi đã hứa (Kaka?), các milanista vẫn cố tìm một điều gì đó để hy vọng. Niềm hy vọng ấy có tên Pazzini-Montolivo, viết tắt “Pazzolivo”.
Cùng một sự khởi đầu sự nghiệp, cùng trưởng thành từ lò đào tạo trẻ của Atalanta, có chữ kí na ná nhau, cùng một gu ăn uống, có thể hình khá giống nhau và thậm chí có một thời điểm, họ cùng để một kiểu tóc, trước khi Pazzini cắt tóc ngắn hơn vì anh nghĩ rằng, để tóc dài… khó đánh đầu hơn. Họ đã là một cặp bạn thân và đồng đội trong cả sự nghiệp, gắn bó đến mức ngay từ khi ở Bergamo gần 10 năm trước, người ta đã gán cho họ biệt danh “Pazzolivo”. Đã như thế ở Atalanta, đã tiếp tục xu hướng đó ở Fiorentina, khi họ trở thành bạn cùng phòng trong trại tập lúc Montolivo gia nhập đội bóng áo tím vào mùa hè 2005, nửa năm sau Pazzini. Tình bạn ấy không hề phai nhạt kể cả khi họ chia tay mỗi người mỗi ngả: Montolivo ở lại Fiorentina cho đến hết mùa bóng trước; Pazzini bị bán sang Sampdoria vào tháng 1/2009. Họ tái hợp bất cứ khi nào người này cần có người kia. Bây giờ, số phận đưa họ đến gặp nhau lần nữa ở San Siro, khi họ đã ở độ chín của sự nghiệp. Điều gì sẽ xảy ra trong mùa bóng mới, khi các Milanista vừa mới "mồ côi" thế hệ ngôi sao để đặt niềm tin nơi họ, những người có tên tuổi khiêm tốn hơn nhưng lại đang là xương sống của Milan?
Sự kì vọng là lẽ đương nhiên. Montolivo trở thành mắt xích then chốt quan trọng nhất của một đội bóng đã từng xây dựng lối chơi từ tuyến giữa với Pirlo. Và khi Ibra, hạt nhân của lối chơi mà Allegri đã xây dựng trong hai mùa qua, và sau đó, Cassano, một phương án chiến thuật quan trọng khác, rời bỏ nốt San Siro, toàn bộ cấu trúc chiến thuật của Milan sụp đổ. Montolivo giờ phải gánh trách nhiệm của cả Pirlo và Ibra, điều không hề dễ dàng đối với anh. Nhưng anh đã chấp nhận thử thách mới ấy, khi các nhà bình luận khẳng định rằng, dù sao đi nữa, anh vẫn có những nét lối chơi giống Pirlo. Còn người bạn thân có biệt danh “Pazzo” (thằng điên)? Không nghi ngờ gì nữa, Milan sẽ phải thay đổi lối chơi cho phù hợp với anh, một tiền đạo theo kiểu cổ điển, người có xu hướng chơi gần khung thành đối phương, loại tiền đạo mà Allegri không có trong hai mùa bóng qua (đúng ra là có, Inzaghi, nhưng anh quá già). Pazzini ít cơ động và kĩ thuật như Ibra, nhưng chơi đơn giản, hiệu quả và giỏi đánh đầu. Không có gì ngạc nhiên khi mùa bóng anh ghi nhiều nhất một mùa ở Serie A, 19 bàn, là mùa 2009-10, khi Del Neri sử dụng sơ đồ 4-4-2 cho Sampdoria. Người đá cặp cùng với anh ngày ấy, Cassano, giờ đã sang Inter để đổi chỗ cho anh. Số phận của Pazzini thay đổi chóng mặt chỉ trong một tuần: không chuyển thành phố và nơi ở, nhưng chuyển đội bóng, đổi đồng đội, hy vọng từ bỏ những tháng ngày dài dự bị ở Inter để trở thành người hùng mới ở Milan. Như lịch sử đòi hỏi.
Điều trớ trêu của số phận là ngay ở trận đầu ra mắt San Siro, để thay đổi số phận mình, anh phải chống lại Sampdoria, đội bóng đã từng dang tay cứu vớt anh khỏi kiếp dự bị tại Fiorentina. Ở Samp là hai mùa hạnh phúc, với 36 bàn thắng ở Serie A và những lần gọi vào đội tuyển Italia, nhưng bây giờ, lịch sử đã ở một trang khác. Hãy tưởng tượng điều sẽ xảy ra: một đường chuyền dài vượt tuyến của Montolivo cho Pazzini. Bàn thắng. Họ ôm nhau. Milan chiến thắng. Trên xương sống Pazzolivo…
Dự đoán: 2-0
Anh Ngọc ([email protected])
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất