Man City lại không vượt qua vòng bảng, Mancini xứng đáng bị sa thải

23/11/2012 07:32 GMT+7

(giaidauscholar.com) - Với khoản đầu tư 1 tỉ bảng vào Manchester City, Sheikh Mansour lẽ ra có quyền đòi hỏi nhiều hơn từ đội bóng cứ bước ra châu Âu là thua không kịp vuốt mặt của Roberto Mancini.

Mourinho: "Nếu ở Real, ông bị sa thải rồi đấy!"

“Nếu chúng tôi nghĩ rằng chúng tôi có thể vô địch Champions League sau 2 năm, thì có lẽ chúng tôi đã phát điên”, Mancini nói sau mùa thứ hai liên tiếp bị loại ngay từ vòng bảng. Thật ra, không ai đòi ông giành chức vô địch, nhưng những gì Man City làm được vẫn ở dưới mức yêu cầu quá xa.

2 năm, đầu tư 1 tỉ bảng. Với số tiền như thế ở Chelsea, Real Madrid, Barcelona, M.U, Bayern Munich, Juventus hay bất cứ đội bóng thực sự lớn nào khác ở châu Âu, chỉ cần một mùa bị loại từ vòng bảng Champions League là HLV đã phải khăn gói ra đi. Nếu không phải vì số tiền đó, thì Mancini có thể được châm trước về mặt thời gian. M.U đã dành gần hết thập kỷ 1990 để tới được với đêm thần thoại ở Nou Camp năm 1999 và Chelsea cũng phải mất gần 10 năm với chiến thắng (thật tình cờ, cũng trước Bayern Munich) tháng 5 vừa rồi.

Nhưng không cần Mancini phải giải thích thì mọi người mới hiểu rằng Champions League là mục tiêu đòi hỏi một cuộc trường chinh thật sự. “Chelsea đã mất 10 năm và họ không giành chức vô địch trong năm mà họ mạnh nhất”, Mancini cố gắng biện bạch thêm. Nhưng con số 1 tỉ bảng vẫn là quá ám ảnh. Thật ra, Sheikh Mansour không đòi chức vô địch ngay lập tức, mà là sự thể hiện xứng đáng với số tiền đó. Cho tới giờ, Man City của Mancini vẫn chưa làm được.

“Chiến dịch Champions League lần này tệ hơn mùa trước. Chúng tôi chỉ có 3 điểm sau 5 trận”, chiến lược gia người Italia nói. “Chúng tôi muốn đi tiếp nhưng bảng đấu này rất khó khăn và không thể đi tiếp nếu bỏ lỡ cơ hội trong vài trận đầu. Ở Premier League, chúng tôi vẫn còn nhiều thời gian”. Có lẽ phải mất nhiều năm nữa, và không phải với  Mancini, Man City mới có cơ hội nếm trải chiến thắng như Chelsea mùa trước.

Khoảng cách mênh mông

“Chúng ta là Man City, chúng ta sẽ chiến đấu đến cùng”, các CĐV chủ nhà ca vang ở Etihad trong trận đấu với Real Madrid tối thứ Tư. Sheikh Mansour muốn nhiều hơn thế sau tất cả những gì ông đã bỏ ra. Không phải là chiến đấu đến cùng, mà phải là vượt qua vòng bảng. Khoảng cách giữa Man City và đối thủ của họ, cũng là đội có nhiều chức vô địch C1/Champions League nhất, ở Etihad, không phải là quá lớn trên giấy tờ, nhưng trên thực tế, đó là cả một quãng đường mênh mông.

Thật trớ trêu là đúng vào ngày đồng hương của ông ở Chelsea, Roberto Di Matteo, nhận ra rằng vô địch Champions League là chưa đủ để giữ được ghế, thì Mancini lại bị loại khỏi chính giải đấu đó ngay từ vòng bảng. Nhưng vấn đề của Man City không phải làm tham vọng quá lớn. Đợi chờ chức vô địch là điên rồ, nhưng là hợp lý nếu tin rằng ít ra họ phải làm được hơn thế này, khi mà ngay cả một suất dự Europa League giờ cũng không còn do thầy trò Mancini tự định đoạt nữa.

Những bài học cũ đã không ích gì cho chiến lược gia người Italia. Đội bóng áo xanh tiếp tục để thủng lưới những bàn thắng ngớ ngẩn như khi Karim Benzema dùng gót chân đưa bóng vào lưới Joe Hart ở phút thứ 10. Để thua trước Real Madrid trong 10 phút đầu là bất lợi lớn, để thua Real Madrid của Jose Mourinho trong 10 phút đầu là sự tự sát. Man xanh cũng không thể hiện được sự tập trung cần thiết ở một trận đấu mà họ buộc phải thắng và ý thức từ trước rằng mình đang trong tình trạng hiểm nghèo. Quan trọng nhất, bản lĩnh nơi các cầu thủ là rất đáng ngờ, dù họ đều là những ngôi sao lớn trị giá hàng chục triệu bảng, nhưng có lẽ cũng cần thông cảm cho họ, khi mà chính ông thầy cũng chẳng có đủ tự tin.

Trận đấu với Real cũng như nhắc lại các quyết định chuyển nhượng mùa hè vừa rồi. Scott Sinclair, Jack Rodwell, Maicon và Javi Garcia, đều được mua với giá mắc hơn giá thị trường, chắc chắn không thể là những người tạo ra sự khác biệt lớn ở Champions League, tức là Man City hiện giờ không khác gì, nếu không muốn nói là tệ hơn, ở châu Âu so với mùa vừa rồi. Tất cả những yếu tố đó cộng lại khiến Mancini đứng trước một sức ép lớn ở Champions League, do chính ông tạo ra, và rõ ràng là ở mùa sau, các ông chủ A-rập có quyền đòi hỏi nhiều hơn thế này.

Sai lầm của những ông chủ

Vấn đề với những đại gia đến từ Abu Dhabi đã tài trợ cho Etihad suốt thời gian qua không chỉ là việc họ đã quá vội vàng khi muốn dùng đại bác bắn một đội bóng chỉ quen đá để trụ hạng ở Premier League vào sân chơi của những Barcelona và Real Madrid. Vấn đề là họ đã chọn sai người dẫn đạo cho hành trình không tưởng đó. Để làm được những điều kỳ vĩ như thế, Sheikh Mansour cần những con người kỳ vĩ, mà Mancini chắc chắn không phải.

Con người đó, thật trớ trêu, ngồi ở ghế dành cho HLV đội khách tại Etihad tối thứ Tư. “Trong bảng này chắc chắn có một đội bóng lớn sẽ bị loại”, Jose Mourinho nói, làm ra vẻ đầy lịch sự sau trận đấu (ông thừa nhận Man City là “đội bóng lớn”), nhưng cũng không quên mỉa mai ngay sau đó. “Tuy nhiên, nếu Real Madrid bị loại, thì tôi sẽ không dám trở về TBN”. Cho tới giờ, Mancini vẫn yên ổn tại vị ở Manchester dù đội bóng của ông không chỉ bị loại, mà còn bị loại một cách thảm thương, nhưng sức ép ở Premier League giờ đây sẽ trở nên lớn hơn bao giờ hết với chiến lược gia người Italia tài năng có hạn.

Trần Trọng
Thể thao & Văn hóa

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm