Argentina - Thụy Sĩ: Đến lúc Argentina phải là một tập thể

01/07/2014 11:39 GMT+7 | Vòng 1/8

(giaidauscholar.com) - Chấn thương của El Kun Aguero buộc HLV Alejandro Sabella phải thay đổi. Nhưng sẽ không thể bào chữa nếu Argentina tiếp tục là đội bóng một người, với chỉ mình Lionel Messi cấp oxy cho cả tập thể.

Trong cuộc chiến knock-out, một vấn đề nhỏ cũng phải trả bằng cái giá đắt, và Argentina phải là một tập thể đúng nghĩa để tìm vé tứ kết.

Hạn chế về lối chơi

Thành tích toàn thắng vòng bảng không nói lên Argentina là một ứng viên thực sự cho danh hiệu vô địch World Cup 2014, như hình ảnh của Hà Lan, hay chủ nhà Brazil với nhiều yếu tố tác động. Argentina giành 9 điểm tuyệt đối, nhưng phải thừa nhận họ nằm ở một bảng đấu không mạnh, và từng trận đấu luôn tồn tại vấn đề nhất định.

Nói chính xác hơn, Argentina chưa là tập thể đúng nghĩa, cho dù Alejandro Sabella ngồi ghế HLV trưởng đã 3 năm. Sabella mãi loay hoay đi tìm một bộ khung nhất định, và không có sự quyết đoán cần thiết của một ông chủ trong phòng thay đồ. Sabella có thể thừa tình cảm trong cách ông đối xử với cầu thủ, nhưng như thế là không đủ. Một HLV giỏi cần thêm cá tính, kiểu Diego Simeone ở Atletico, hay Sampaoli với Chile.

Tính đến lúc này, Argentina có tỷ lệ chuyền bóng tốt thứ 5 trong số 32 đội dự World Cup 2014. Cụ thể là 81%, chỉ sau Italy, Đức, Tây Ban Nha và Pháp. Tuy nhiên, khi 4 đội bóng kia đều tạo được nét riêng, kể cả những kẻ bị loại sớm như Italy và TBN, thì Argentina lại không có sự kết nối.

Giữa 3 tuyến của Argentina luôn tồn tại một khoảng cách xa vời vợi, dù đá 4-3-3 hay 5-3-2. Trên thực tế, việc đá 4-3-3 chỉ tích cực hơn ở khía cạnh Messi có nhiều cơ hội để tỏa sáng. Tính kết nối thì không có sự cải thiện.

Argentina đang thiếu sức chiến đấu của một chiến binh thực thụ. Điều này thể hiện qua việc Argentina chỉ có 33 cú tackles bóng, với 13 lần thành công. Số lượng tackles bóng thể hiện sự nhiệt tình trong thi đấu. Tất nhiên, có những đội rất ít tackles bóng, nhưng đấy là khi họ biết cách cầm bóng và phối hợp tốt giữa các vị trí, mà Bỉ là một ví dụ (chỉ 30 lần tackles bóng). Ở bảng F, Iran, Nigeria và Bosnia tắc bóng lần lượt 72, 62 và 60 lần ở vòng bảng. Khi sự nhiệt tình của Argentina thua sút đối thủ, đội bóng chỉ tồn tại nhờ hơi thở Messi.

“La Albiceleste” hiện tại mang đúng nghĩa Messi làm, hàng thủ phá. Nếu các cầu thủ Iran may mắn hơn, và nếu Romero không xuất thần, Argentina đã phải thủng lưới cả 3 trận vòng bảng. Có thể chấp nhận nổi không, khi đá với đội bóng chỉ ghi được 1 bàn thắng, thủ môn Romero lại là gương mặt xuất sắc thứ hai, chỉ sau Messi?

Vấn đề trong di chuyển cũng phản ánh tập thể. 308 km là quãng đường mà Argentina di chuyển trong cả vòng bảng. Trong các đối thủ của Argentina, Bosnia di chuyển 337,8 km, Iran là 323,5 km. Chỉ có Nigeria ít hơn, với 305,7 km.

Đi tìm sự kết dính

Thụy Sĩ không phải đội bóng yếu, dù họ từng vỡ trận trước Pháp. Đội bóng châu Âu sở hữu những nhân tố có thể gây bất ngờ, đặc biệt là Shaqiri, cùng sự nguy hiểm từ hai cánh với Lichtsteiner và Rodriguez. Trên tất cả là một Ottmar Hitzfeld lão luyện.

Sabella phải đi tìm sự kết dính, bằng cách tạo sự linh hoạt hơn trong di chuyển. Nếu các cầu thủ cứ mãi đứng im, đối thủ của họ sẽ tìm được khe hở để tạo áp lực lên khung thành Romero. Chấn thương của El Kun Aguero có thể mở ra cơ hội để Sabella làm mới, với nhân tố Lavezzi.

Trong sơ đồ 4-3-3, Lavezzi có thể di chuyển liên tục để tạo khoảng trống cho hàng công, hoán đổi vai trò với Di Maria để tăng tính bất ngờ. Lavezzi sẽ tạo ra vòng quay mới để những người khác di chuyển theo. Khi ấy, Argentina có thể chuyển sang 4-4-2 nếu cần thiết.

Tính chất vòng knock-out khác xa vòng bảng. Muốn vào tứ kết, trước hết Argentina phải là một tập thể, nghĩa là họ chơi bóng cùng nhau, chứ không phải mỗi người mỗi việc, và chờ Messi cấp oxy.


Ngọc Huy
Thể thao & Văn hóa

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm