Ronaldo là thiên tài, nhưng Raul là huyền thoại

22/08/2013 12:42 GMT+7

(giaidauscholar.com) - Nếu như Raul Gonzalez là ông "vua" săn bàn trên sân bóng và là ông chủ của phòng thay đồ thì tượng đài của hiện tại ở Bernabeu là Cristiano Ronaldo, người đang trên đường hạ bệ những kỷ lục của tượng đài quá khứ.

Real Madrid gặp đối thủ yếu Al Sadd tới từ Qatar, đó sẽ chỉ là một trận giao hữu thông thường để tập dượt và để kiếm tiền nếu không có sự hiện diện của một cái tên đặc biệt: Raul Gonzalez Blanco.

Cuộc chiến của những số 7

Raul đến với Real giống như một định mệnh, anh khởi nghiệp từ kình địch Atletico, đội bóng có màu áo truyền thống đỏ trắng nhưng đến năm 15 tuổi lại chuyển sang Real. Lý do có phải bởi tên đệm của anh là "Blanco", nghĩa là màu trắng, màu áo của Real Madrid? Raul khởi nghiệp với chiếc áo số 13 ở mùa giải 1994-95, thời điểm anh lập kỷ lục là cầu thủ trẻ nhất chơi cho đội 1 Real khi mới 17 tuổi, 124 ngày. Mùa bóng 1995-96, Raul chọn số 17 và kể từ mùa 1996-97, anh khoác áo số 7 để rồi giữ chặt nó cho tới khi rời đi vào năm 2010.

Raul đã trở thành một biểu tượng ở Bernabeu với 16 năm cống hiến, số 7 trên lưng áo, với nụ hôn nhẫn ăn mừng bàn thắng nổi tiếng và 3 lần nâng Cúp vô địch Champions League ở Amsterdam (1998), Paris (2000) và Glasgow (2002). "Hoàng tử" thành Madrid có sự đam mê đặc biệt với con số 7, anh đã mang nó từ Real qua Schalke 04 cho tới Al Sadd hiện nay. Anh khiến Ronaldo dù cũng rất thích số 7 và có hẳn nhãn hiệu thời trang CR7 vẫn phải miễn cưỡng nhận áo số 9 trong mùa bóng 2009-10.

Raul đã giành hết những kỷ lục danh giá nhất về mình: kỷ lục số trận thi đấu (741), số trận thắng (429) và số bàn thắng ghi được trong những trận chính thức (323). Hai kỷ lục đầu tiên sẽ còn tồn tại rất lâu nữa, nhưng cột mốc 323 bàn thắng đang trong tầm ngắm của số 7 hậu duệ. Ronaldo đã có 201 bàn, là chân sút ghi nhiều bàn thứ 6 của Real và đang tăng tốc mạnh mẽ để vượt qua Raul.

CR7 hạ bệ R7?

Ronaldo đã vượt qua Raul trong mùa bóng đầu tiên (cũng là duy nhất) cùng cộng tác. Họ chơi cùng nhau lần đầu trong trận khai mạc Liga 2009-10 gặp Deportivo và mỗi người ghi một bàn. Mùa giải ấy kết thúc với 7 bàn cho Raul và 33 bàn cho Ronaldo, người mất 2 tháng ngồi ngoài vì chấn thương.

Việc CR7 vượt qua R7 ở mùa bóng 2009-10 được xem là dễ hiểu bởi Raul khi ấy đã ở tuổi xế chiều và chỉ là tiền đạo thứ tư. Nhưng sự thể hiện của Ronaldo trong 3 năm tiếp theo đã cho thấy anh trội hơn đàn anh cả ở khả năng làm bàn và tầm ảnh hưởng. Raul cần 741 trận để ghi 323 bàn, đạt hiệu suất 0,44 bàn/trận, trong khi Ronaldo chỉ cần 200 trận để ghi được 201 bàn.

Dù không phải là trung phong cắm nhưng hiệu suất nhả đạn của tiền đạo người Bồ lại trội hơn Raul và các chân sút huyền thoại Di Stefano (305 bàn, 392 trận), Santillana (289 bàn, 645 trận), Puskas (242 bàn, 262 trận), Hugo Sanchez (208 bàn, 282 trận)… Trong 3 mùa giải gần nhất, CR7 đều ghi trên 50 bàn và nếu hiệu suất ấy giữ nguyên, anh sẽ xô đổ kỷ lục của Raul vào năm 2015.

Ronaldo và Raul khác nhau về căn bản. Raul là huyền thoại của sân Bernabeu. Thời kỳ vàng son gần nhất của Real gắn liền với hình bóng của anh. Nhưng anh không sở hữu phẩm chất kỹ thuật của một thiên tài thực thụ, vẫn bị che mờ bởi Figo hay Zidane trong thế hệ của anh. Đó cũng là lý do khiến "Chúa nhẫn" chưa từng giành QBV dù danh hiệu tập thể rất đồ sộ. Ronaldo thì trội hơn về mặt trình diễn cá nhân nhưng lại chưa thể cùng Real chạm vào cúp bạc Champions League.

Ronaldo có lẽ rồi sẽ chinh phục kỷ lục bàn thắng của Raul và vượt qua Di Stefano để trở thành ngôi sao ngoại xuất sắc nhất. Nhưng Raul vẫn chiếm một chỗ trong trái tim các Madridista.

Raul vẫn mãi là huyền thoại của Bernabeu.

Nguyễn Đỉnh
Thể thao & Văn hóa


Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm