Arsenal - Man United, còn 1 ngày: Trận chiến mới, hận thù cũ

21/11/2014 06:59 GMT+7 | Bóng đá Anh

(giaidauscholar.com) - Đó là mối kình địch bóng đá lớn nhất ở Anh của thời đại Premier League, khi Man United và Arsenal so kè từng chút một cách đây chưa lâu, với việc một đội bóng trẻ trung của HLV Arsene Wenger phá vỡ thế độc tôn của ông già Alex Ferguson tại giải Ngoại hạng.

Những kẻ bất khuất và những kẻ bất bại

Ferguson đã nổi đóa. Đó là vào cuối mùa giải 2003-04 và một người thân cận của ông nói với cựu HLV Man United về việc đội hình bất bại của Arsenal đang chơi xuất sắc để thống trị giải đấu ra sao. Ferguson không muốn thừa nhận điều đó. “Không phải là khi gặp Man United”, ông đáp trả.

Nếu tiêu chuẩn cho mối kình địch giữa các đội bóng là sự quyết liệt, bóng đá chất lượng cao và tính cạnh tranh, thì bộ đôi Arsenal-Man United là số 1. Sự phấn khích họ tạo ra thật đặc biệt. Trong 8 năm (1997-2005) đầy cảm xúc khi 2 đội chia nhau các chức vô địch Anh, những trận đấu giữa họ bao gồm các vụ đụng độ trong phòng thay đồ, Ferguson bị ném pizza vào mặt, những chiếc thẻ đỏ sau các pha vào bóng dữ tợn, những cú đấm không thương tiếc và tất nhiên, các cuộc khẩu chiến bất tận giữa Ferguson và Wenger. Cùng với 2 HLV đó, 2 đội trưởng, tiền vệ trung tâm của 2 đội thời bấy giờ, Roy Keane và Patrick Vieira, xứng đáng là những biểu tượng cho mối thù địch.

“Căm hận”, tiền vệ người Ireland tổng kết. “Tôi không thể dùng từ nào khác hơn khi nhắc tới, nghĩ tới những trận đấu với Arsenal. Mối thù địch giữa chúng tôi và Arsenal tạo ra năng lượng và xúc cảm vô tận trên sân. Nó khiến tôi chơi quyết tâm hơn nhiều. Đơn giản là tôi ghét cay ghét đắng họ”.

Bối cảnh khác thường đã tạo ra những trận đấu khác thường. Vieira tin rằng bóng đá hiện đại sẽ khó được chứng kiến một mối thù địch như thế nữa. Man United trước đó thống trị Premier League và chưa bao giờ gặp phải một đối thủ khó chịu như thế. Sau 5 năm ngự trị ở đỉnh cao, dễ dàng gạt sang một bên những kẻ cạnh tranh chỉ mang tính hiện tượng như Blackburn và Newcastle, Ferguson bỗng nhiên đối mặt với một kình địch buộc ông phải đưa đội bóng của mình lên một tiêu chuẩn mới.

Mối kình địch đó, trong khi làm giải đấu trở nên sôi động hơn nhiều, cũng tốt cho hai đội bóng. Nó giúp mỗi đội luôn tự nhìn lại mình, luôn phải nỗ lực hơn và cũng nhờ thế, họ chia nhau làm chủ Premier League. “Rốt cuộc, họ đã khiến tôi trở thành một cầu thủ giỏi hơn”, Keane viết trong tự truyện của anh.

Cũng không phải ngẫu nhiên mà chính trong 8 năm đó, 2 đội được chứng kiến khoảnh khắc đỉnh cao trong cả lịch sử của họ. Với Man United là khi họ đánh bại Arsenal trong trận bán kết Cúp FA huyền thoại rồi giành cú ăn ba năm 1999. Với Arsenal là việc tránh được một thất bại ở Old Trafford để vô địch mùa 2003-04 mà không thua trận nào.

Định mệnh

Rất nhiều khoảnh khắc đã được lưu giữ mãi trong tâm trí CĐV cả hai đội về mối kình địch giữa họ. Pha ghi bàn của Marc Overmars năm 1998 trong chiến thắng 1-0 tại Premier League ngay ở Old Trafford là một tuyên bố về tham vọng của thế lực mới, trong khi cú đúp vào cuối trận của Keane trong chiến thắng 2-1 tại Highbury hơn 1 năm sau đó khẳng định thế lực cũ sẽ không chịu nhường bước.

Còn cả khoảnh khắc Martin Keown hét vào mặt Ruud van Nistelrooy sau khi tiền đạo người Hà Lan sút hỏng quả phạt đền vào phút chót trong trận hòa 0-0 ở Man United năm 2003, bắt đầu cho mùa giải bất bại, trước “cuộc chiến pizza” kết thúc chuỗi 49 trận bất bại của Arsenal, cũng ở Old Trafford, hơn 1 năm sau nữa.

Tiếp đến là việc Keane và Vieira suýt ẩu đả trong đường hầm dẫn ra khỏi sân Highbury, cuộc đụng độ áp chót giữa 2 đội trưởng huyền thoại. Trận chung kết Cúp FA năm 2005 với chiến thắng cho Arsenal sẽ là trận cuối cùng. Cũng tại giải đấu đó đã diễn ra trận đấu mang tính định nghĩa về cuộc chiến Arsenal-Man United: bán kết Cúp FA 1999. Bóng đá chất lượng cao, tính cạnh tranh khốc liệt, những khoảnh khắc gây tranh cãi, những chiếc thẻ đỏ và tất nhiên, bàn thắng siêu đẳng của Ryan Giggs.


Trần Trọng
Thể thao & Văn hóa

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm