(giaidauscholar.com) - Adriano tưởng như đã rời Barca nhưng cuối cùng, mọi thứ lại quay ngoắt 180 độ. Trước đó, Dani Alves cũng làm điều tương tự.
Đôi cánh người Brazil của Barca đã chơi “đánh đu” với Barca, nhưng kết cục họ vẫn ở lại sân Camp Nou.
Khó lường như người Brazil
Ngày 22/7, tờ Sport của xứ Catalunya cho biết Giám đốc thể thao Walter Sabatini của Roma đã thuyết phục được cả phía Adriano (người đại diện Paulo Affondo Neves) lẫn Barcelona để cầu thủ người Brazil chuyển tới Italy. Theo đó, Adriano kí hợp đồng với Roma thời hạn 4 năm, lương 2,3 triệu euro/mùa.
Ngày 7/8, báo chí TBN đồng loạt đăng tin Adriano quay ngoắt 180 độ với Roma khi đồng ý ký hợp đồng mới có thời hạn tới 30/6/2017 với Barca. Adriano tưởng như đã rời Camp Nou sau 5 năm gắn bó nhưng đến thời điểm này mọi thứ đã rõ ràng: tương lai của hậu vệ người Brazil vẫn là ở Barca.
Chuyện của Alves thậm chí còn ly kỳ hơn. Trong 1 tháng cuối của mùa bóng trước, Alves được mặc định sẽ rời Barca vào mùa Hè này. Anh thậm chí đã nhắc đến khả năng gia nhập AC Milan, rồi sau đó bật khóc trong lễ ăn mừng cú “ăn ba” của Barca, hành động báo hiệu ngày chia tay Camp Nou đã đến rất gần.
Nhưng chỉ vài ngày sau, trang web chính thức của Barca thông báo Alves đã quyết định gia hạn hợp đồng với Barca đến ngày 30/6/2017 kèm theo lựa chọn gia hạn thêm một mùa giải nữa.
Tuy nhiên, tình thế của họ lại không hề giống nhau. Barca có thể ăn mừng khi giữ chân được Alves, cầu thủ đã chơi rất tốt mùa trước, trong bối cảnh tân binh Aleix Vidal chỉ được ra sân từ tháng 1 năm sau trong khi Martin Montoya đã tới Inter Milan.
Trong khi đó, chấn thương bất ngờ của Douglas (nghỉ 2 tháng), khiến Barca phải thay đổi suy nghĩ về Adriano và quyết định đề nghị hậu vệ người Brazil hợp đồng mới. Mùa trước, Adriano chỉ đá tổng cộng 27 trận, ít nhất kể từ khi gia nhập Barca, và đó là lý do tại sao anh muốn ra đi để được ra sân nhiều hơn.
Những món hời từ Sevilla
Dù tương lai của Alves và Adriano thế nào, rõ ràng họ là những món hời của Barca từ Sevilla.
Alves chính là bản hợp đồng đầu tiên của Pep Guardiola ngay sau khi ông bắt đầu dẫn dắt Barca Hè 2008. Và hậu vệ người Brazil cũng chính là một trong số ít những nhân tố quan trọng nhất trong giai đoạn đỉnh cao mà Barca đã giành tới 14 danh hiệu chỉ trong 3 năm với Pep.
Dưới thời Guardiola, có lẽ, tầm quan trọng của Alves chỉ sau Messi. Anh là nhân tố tạo sự cân bằng nhờ sự linh hoạt ở cánh phải, đồng thời không ít lần bó vào trung lộ để trợ giúp các tiền vệ. Quan trọng hơn cả, Alves phối hợp cực kỳ ăn ý với Messi, cầu thủ quan trọng nhất đội, bên hành lang phải. Mùa trước, Alves cũng là một trong những chìa khóa trong cú “ăn ba” trong lịch sử Barca.
Nói không quá, giữ chân được Alves chính là một thành công của Barca trong mùa Hè, không chỉ bởi họ đang thiếu hụt lực lượng bên hành lang phải.
Adriano không tài năng và quan trọng với Barca như Alves, nhưng anh cũng đáng được tôn trọng. Adriano không phải là cầu thủ chính thức trong 5 mùa khoác áo Barca và cũng chẳng đặc biệt ở một khía cạnh nào. Nhưng tại sao Adriano vẫn quan trọng? Bởi anh là một chuyên gia đóng thế cực kỳ xuất sắc.
Hậu vệ cánh trái, hậu vệ cánh phải, tiền vệ cánh trái, tiền vệ cánh phải, tiền đạo. Adriano đã chơi đủ mọi vị trí mà một cầu thủ đa năng có thể đảm nhiệm, trừ thủ môn, một vị trí quá đặc thù. Được đặt vào vị trí nào, cầu thủ người Brazil cũng đều chơi tròn vai trở lên.
Nằng nặc đòi đi, phút cuối ở lại với hợp đồng mới. Adriano và Alves đã từng khiến Barca khó xử, nhưng dù thế nào, họ vẫn có một vị trí nhất định trong lịch sử đội bóng.
Vũ Mạnh
Thể thao & Văn hóa