Thanh Bạch: “Tình yêu là sự tự nguyện!”

30/12/2012 08:21 GMT+7 | Văn hoá


Nhân vật “Cà phê với sao” tuần này là MC Thanh Bạch. Anh tâm sự với bạn đọc nhiều điều thú vị về cuộc sống, gia đình và những thành công trong sự nghiệp của mình.

* Phóng viên: Trong chương trình “Tìm kiếm tài năng Việt - Vietnam's Got Talent 2012”, người xem thấy người dẫn chương trình (MC)Thanh Bạch nhiều lần bật khóc, một số người cho rằng anh “diễn” để lấy lòng khán giả. Có đúng vậy không?

- Nghệ sĩ Thanh Bạch: - Tôi vốn là người nhạy cảm. Không chỉ trong “Tìm kiếm tài năng Việt - Vietnam's Got Talent 2012” , tôi cũng suýt bật khóc ở nhiều chương trình khác. Tuy nhiên, tôi cố kìm lại, không thể hiện cảm xúc quá đà trên sân khấu. Nhưng đến khi xem Dương Quyết Thắng (thí sinh không bàn tay tham gia chương trình “Tìm kiếm tài năng Việt”) biểu diễn, tôi không kìm nén được cảm xúc và bật khóc. Bởi tôi nhìn thấy trong lời ca, tiếng đàn của Thắng là khao khát được sống, làm những điều thiện nguyện, san sẻ cho đời tình thương và sự cảm thông.
 
 
Có lần, tôi và một nhóm bạn đến thăm một xã vùng ven, có một cụ già sống neo đơn trong một căn chòi lá. Nhóm từ thiện gom tiền tặng cụ, cụ chỉ lấy 50.000 đồng. Số còn lại cụ bảo mang sang bên kia sông, nơi có một bà mẹ bị mất đôi chân, nuôi 6 đứa con tâm thần. Một người trong nhóm tò mò hỏi cụ xin 50.000 đồng để làm gì? Cụ nói: “Ngày mai nấu một nồi xôi mang qua cho 6 đứa tâm thần ăn, tụi nó thèm xôi”. Câu trả lời giản dị của cụ già đã làm cả đoàn chúng tôi khóc ròng...
 
Kiến thức mang lại sự tự tin

*Hiện tại, đội ngũ MC không đáp ứng đủ nhu cầu của làng giải trí Việt cả số lượng lẫn chất lượng, theo anh, vì sao vậy?
 

 - Mỗi năm chúng ta đều có những cuộc thi tìm kiếm người dẫn chương trình truyền hình. MC truyền hình khác với MC ở các sân khấu, và mỗi sân khấu lại đòi hỏi những yếu tố riêng. Tôi nghĩ có cung sẽ có cầu và ngược lại. Việc chuyên nghiệp hóa đòi hỏi vào ý thức của mỗi người, nếu MC nào cố gắng tích lũy kinh nghiệm, trau dồi kiến thức sẽ ngày càng hoàn thiện bản thân. Họ sẽ trụ vững trước mọi đòi hỏi của khán giả, đơn vị tổ chức, nhà tài trợ còn những ai không học hỏi, tích lũy kinh nghiệm sẽ bị đào thải.
 
*Trong suốt thời gian làm MC, anh từng gặp phải “tai nạn nghề nghiệp” nào khiến anh nhớ mãi?
 
- Chữ “tai nạn” nghe lớn lao nhưng những lỗi nhỏ khó tránh khỏi. Thật ra, MC chỉ là “mặt nổi” của chương trình, “mặt chìm” khản giả không nhìn thấy là một ê kíp đông đảo giúp sức. Thường trong những chương tình truyền hình trực tiếp, MC thường đeo tai nghe để nhận chỉ đạo của đạo diễn từ bên trong sân khấu. Nếu không đeo tai nghe, bên ngoài cũng sẽ có một trợ lý ra hiệu lúc nào dừng, lúc nào bắt đầu. Tất cả phối hợp nhịp nhàng nhưng đôi khi cũng có trục trặc nhỏ, quan trọng MC phải ứng biến nhanh nhạy.
 
Tôi không gặp tai nạn nào lớn nên chỉ kể lại một kinh nghiệm của bản thân. Có lần, trong một chương trình truyền hình trực tiếp, biên tập liên lạc ca sĩ, ca sĩ bảo đến trễ một chút, đang gửi xe. Đạo diễn ra lệnh cho tôi "Hãy kể chuyện câu giờ một chút...". Tôi vừa bắt đầu kể một đoạn chưa hết, đạo diễn bảo "Cắt, giới thiệu vô tiết mục, ca sĩ đã sẵn sàng". Tôi nói ngay với khán giả: “Chuyện kết thúc ra sao chút tôi kể tiếp, còn bây giờ...”. Trên sân khấu, mọi chuyện đều có thể xảy ra, phải dự trù các tình huống để ứng biến kịp thời. Nếu không nhanh nhạy, chắc chắn MC sẽ khớp và có thể gây lỗi.
 

*MC Thanh Bạch có bí quyết riêng nào để được sống lâu với nghề như vậy?
 

 - Tôi may mắn được đào tạo bài bản công việc đạo diễn sân khấu tạp kỹ ở Nga. Đây là “vốn liếng” căn bản vì ngành này bao gồm cả bộ môn dẫn chương trình. Với kinh nghiệm và vốn kiến thức được học, tôi chủ động tìm tòi, học hỏi thêm để luôn thấy tự tin trên sân khấu. Mỗi chương trình luôn có một đường dây xuyên suốt, mang tính logic và hợp lý, mà trong ngành gọi là “sợi chỉ đỏ”. MC phải nắm vững “sợi chỉ đỏ” của chương trình đang dẫn mới làm tốt, không bị lạc đề.  Ngoài ra, tôi còn học nhiều lắm, học bất kỳ ai, ở đâu và bất kỳ lúc nào. Cuộc sống luôn thay đổi, kiến thức cần phải thường xuyên cập nhật. Ngoài sách báo tài liệu, tôi thích được nghe các bài thuyết trình từ diễn giả trong và ngoài nước.
 
Học ở bất cứ đâu, bất kỳ ai!
 
*Thanh Bạch còn có biệt danh “MC không tuổi” bởi anh giữ cho mình sự tươi trẻ, luôn lạc quan, yêu đời, dù trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc sống. Bằng cách nào anh làm được vậy?
 

- Tôi ăn uống theo phương pháp thực dưỡng và giữ bình an tâm trí, thường xuyên kiểm tra sức khoẻ định kỳ, tập thể dục đều đặn. Ba yếu tố: ăn uống đúng cách,vận động cơ thể và giữ bình an tâm trí như cái kiềng ba chân vững chắc khiến chosức khoẻ của mình luôn ổn định. Ngoài kiến thức rộng mang lại sự tự tin cho bản thân, MC còn cần một thể lực tốt để tiếp thêm sinh khí vào chương trình và niềm vui cho khán giả.  
 
*Không chỉ vừa làm MC, tham gia lồng tiếng phim hoạt hình, Thanh Bạch còn vẽ tranh, dạy khiêu vũ, hát và sáng tác nhạc, phổ nhạc từ những bài thơ yêu thích... Năm 2013, anh sẽ ưu tiên cho lĩnh vực nào?
 
 - Nói vẫn là nghề chính. Tôi nghĩ lao vào nhiều lĩnh vực mình thích là một cách trải nghiệm, không phải lúc nào cũng thành công nhưng qua đó sẽ học hỏi được rất nhiều điều. Sau danh hiệu “Kỷ lục người dẫn chương trình giải trí truyền hình nhiều nhất Việt Nam”, năm 2012, tôi nhận tiếp “Kỷ lục người phổ nhạc “Xin làm lá bay” theo nhiều thể loại nhất”. Dù được hát trên nền nhạc: Jive, chachacha, tango, rumba, waltz, rock, techno, paso, hip hop, slow rock, hay swing, rock n roll, vọng cổ... ca khúc này đều gây ấn tượng với người nghe bởi chất vui tươi, trong trẻo của ca từ. Rõ ràng, cuộc chơi âm nhạc mang đến cho tôi nhiều bất ngờ.
 
 
*Đã trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc sống, hiện tại, anh tâm đắc nhất điều gì”?
 
 - Có một câu nói tôi rất thích: “Hãy học cách lắng nghe” và một câu quảng cáo tôi cũng thích: “Luôn luôn thấu hiểu”. Để đạt được thói quen “lắng nghe” tốt và “thấu hiểu” - cái “cảm” của một người nghệ sĩ, đòi hỏi mình phải có thời gian, nỗ lực không ngừng. Ngoài những câu nói trên, hai chữ tôi luôn là hành trang theo tôi trong suốt quãng thời gian làm nghề là “đàng hoàng”. Hai chữ này mang lại niềm tin cho mọi người những nơi tôi đi qua và làm cho họ vui vẻ tiếp đón mỗi khi tôi trở lại.
 
Cô đơn-điều nghệ sĩ cần có
                     
*Đến thời điểm này, quan niệm về tình yêu của anh có thay đổi so với thời chưa ly dị vợ?
 

 - Với tôi, tình yêu không phải là "lương thực" hoặc "của cải" để mong chờ sự "ban phát". Tôi hiện tại nghĩ đến tình yêu là sự "tự nguyện" và "tự nhiên" mà điều gì trên đời này cũng có sự giới hạn.
 
Tôi và Xuân Hương vẫn là bạn, đồng nghiệp hợp ý. Giữa chúng tôi có một gạch nối vững vàng, đó là con trai Thanh Tú. Sau thời gian học tại Malaysia, hiện cháu đã về nước, sống bên cạnh chúng tôi.*Nhiều người nói rằng nghệ sĩ thường hay cô đơn, một người luôn yêu đời như anh liệu có thoát khỏi quy luật đó?
 
 - Với tôi, cô đơn là điều cần phải có trong mỗi người nghệ sĩ, chúng là chất xúc tác giúp họ thăng hoa trong nghệ thuật, mang lại niềm vui trọn vẹn cho khán giả. Nhưng nên biết kiểm soát sự cô đơn, cân bằng tâm trạng và cảm xúc để luôn biết những gì cần và đủ cho chính bản thân mình, để sống tích cực vui vẻ.
 
 *Thanh Bạch có hài lòng với những thành công đã đạt được trong sự nghiệp của mình?
 
- Tôi cảm thấy mình được ngôi sao may mắn chiếu mạng. Tôi được học và làm việc đúng niềm say mê, sở trường của mình. Nhờ các đài truyền hình, Thanh Bạch mang lại niềm vui cho khán giả nhiều lứa tuổi ở khắp mọi nơi trên đất nước qua màn ảnh nhỏ. Có lần, ra đảo Cát Bà, tôi nghĩ rằng khán giả chưa biết mình vì mới ra đảo lần đầu tiên, chưa biểu diễn ở đây bao giờ. Thế nhưng, tôi không ngờ một nhóm học sinh tan học về phát hiện tôi và xin chữ ký tới tấp. Vui hơn nữa, một lần nhận được cá nục kho của khán giả từ Nha Trang gửi vào, hay một bức tranh sơn dầu thật to vẽ chân dung Thanh Bạch.... những tình cảm ấy thật vô giá đối với tôi!

Theo Người lao động Online

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm