21/04/2019 14:27 GMT+7 | Thể thao
(giaidauscholar.com) - Suốt 11 năm giữa những lần vô địch major của Tiger Woods, người ta vẫn tìm kiếm một golfer xuất sắc để kế vị anh.
Liệu đó có phải là Phil Mickelson, golfer thuận tay trái thực tế còn lớn hơn Woods tới 5 tuổi, việc giành được 2 major là quá ít để ông nên được so sánh với người đồng hương? Vậy còn Rory McIlroy, hiện tượng người Bắc Ireland đã sụp đổ khó tin ở vòng cuối của Masters 2011 và ngay sau đó có được major đầu tiên trong 4 major ở US Open? Hay Jordan Spieth, nhà vô địch Masters năm 2015 với kỉ lục bằng Woods ở vòng 1 là 64 gậy?
Golf đã chững lại
Rốt cuộc là chẳng có ai cả. Mỗi người trong số họ đều giành được một số danh hiệu và có thời điểm McIlroy hay Spieth cho thấy họ chính là những ngôi sao của tương lai. Vấn đề không một ai được xem như Woods mới. Có cảm giác golf thế giới đã dậm chân tại chỗ khi Woods gặp khó khăn, khi cái bóng của anh trong 10 năm trước là quá lớn để một ai đó thoát khỏi đấy.
Giờ thì Woods đã trở lại đỉnh cao và câu hỏi đặt ra là liệu có tranh thủ được những năm chạng vạng của golfer người Mỹ để xây dựng một điều gì đó bền vững trước khi sự nghiệp của anh kết thúc?
Theo Jay Monahan, ủy viên hội đồng của PGA Tour, golf đang có cơ hội phát triển cùng với sự trở lại của Woods. Chẳng gì thì PGA Tour cũng đã thay đổi lịch thi đấu, với việc PGA Championship diễn ra trong tháng 5 thay vì tháng 8, để phù hợp hơn và về lâu dài là bản quyền truyền hình quốc tế trị giá 2 tỉ USD với Discovery.
Để thấy rõ hơn, đỉnh cao của golf là vào đầu những năm 2000, thời của cơn sốt Tigermania. Theo Viện Gallup thì năm 2000, 5% người Mỹ được hỏi nói rằng golf là môn thể thao mà họ hay xem. Đến năm 2017, con số này chỉ còn 1%. Nghĩa là golf giờ chỉ ngang với bóng chuyền, quyền Anh, thể dục dụng cụ, trượt băng nghệ thuật và rodeo (cưỡi bò).
Còn theo Hiệp hội công nghiệp Sports and Fitness, năm 2007 có 29,5 triệu người Mỹ chơi golf. Đến năm 2017, con số đó là 23,8 triệu người, tương đương giảm 19,3%.
Nghe có vẻ hơi trái ngược nhưng chính sự thống trị của Woods đã thúc đẩy golf tăng trưởng. Từ tháng 6/1997 - khi anh xếp hạng số 1 thế giới - đến tháng 10/2010, chỉ có 4 golfer khác xếp hạng số 1 thế giới với thời gian chưa đầy 1,5 năm. Trong khoảng thời gian này, Woods xếp số 1 hai giai đoạn 5 năm liên tiếp.
Ngược lại, kể từ tháng 10/2010, 11 golfer đã xếp số 1, thế nhưng, chỉ những ai thực sự hâm mộ golf và các golfer mới có thể nhớ được tên của một vài người trong số này.
Dĩ nhiên, tiền đổ vào golf chuyên nghiệp tiếp tục tăng và nếu Woods vẫn duy trì phong độ, anh sẽ làm được cái điều mà ít vận động viên làm được: Hưởng lợi từ sự bùng nổ về doanh thu mà chính anh là động lực chính. Để so sánh, Magic Johnson của giải bóng rổ nhà nghề Mỹ kiếm được chưa đầy 24 triệu USD trong cả sự nghiệp của anh nhưng riêng ở mùa giải này, LeBron James đã kiếm được 33 triệu USD.
Hay năm 2019, tiền thưởng ở mỗi giải của PGA Tour - thậm chí là Corales Puntacana Resort và Club Championship - nhiều hơn Woods nhận được khi vô địch Masters năm 1997. Còn tiền thưởng ở FedEx Cup đã tăng gấp đôi, lên 70 triệu USD.
Cơ hội cho golf
Như đã nói ở trên, sự tăng trưởng về doanh thu của golf chuyên nghiệp trong 20 năm qua không do một mình Woods quyết định, nhưng anh chắc chắn là động lực chính. Cũng vì thế mà trong gần 11 năm giữa 2 major của Woods, giai đoạn mà golfer người Mỹ giống như “trẻ trâu” khi liên tiếp phạm sai lầm này đến sai lầm khác và thậm chí không dự một major nào trong 2 năm, nhiều phân khúc kinh doanh của golf gặp khó khăn. Chẳng hạn như Nike, công ty đã trả cho Woods hàng trăm triệu USD ngay khi anh chuyển sang chuyên nghiệp vào năm 1996, chỉ tập trung sản xuất quần áo golf và không tham gia thị trường dụng cụ vào thời điểm đó.
Năm 1999, Nike bắt đầu sản xuất bóng golf và 3 năm sau là gậy golf. Nhờ đó, Woods vốn quen sử dụng gậy Titleist đã chuyển sang gậy Nike. Cũng vì thế, khi công việc kinh doanh của hãng phát triển cùng Tigermania, nó cũng lao dốc với sự sa sút của Woods.
Bằng chứng là doanh thu của Nike ở mảng golf đạt đỉnh cao vào năm 2013, năm mà Woods đã hai lần đứng trong top 10 ở các major và có vẻ như mọi rắc rối của anh chỉ còn quá khứ, cho đến khi golfer người Mỹ miss the cut hay không dự 15 ở 18 major sau đó. Đến năm 2016, Nike thông báo rút khỏi thị trường dụng cụ golf. Cùng thời gian, Adidas bán công ty con chuyên sản xuất dụng cụ golf là TaylorMade.
Theo giáo sư chuyên ngành marketing và chiến lượt tại trường Carnegie Mellon là Tim Derdenger, golf thế giới có thể biết rõ được xu hướng thị trường thông qua việc người tiêu dùng và các golfer phản ứng với Woods. Còn với một người có thời điểm bỏ túi 50 triệu USD/năm tiền quảng cáo, Woods có cái mà các chuyên gia marketing gọi là “hiệu ứng hào quang vàng”. Cụ thể thì ban đầu, mọi người muốn mua những sản phẩm gắn liền với Woods vì muốn được giống anh. Thế rồi họ từ bỏ tất cả sau scandal của Woods vào năm 2009 và khi anh trở lại đỉnh cao, hiệu ứng hào quang trở lại và cũng như vậy là các hợp đồng quảng cáo.
Nói một cách đơn giản, Woods mang lại giá trị thông tin chừng nào anh ở đỉnh cao sự nghiệp bởi mọi người tin rằng, trang phục và dụng cụ mà anh sử dụng là những thứ chất lượng.
Cũng như vậy, Woods có hiệu ứng rất lớn ở các giải đấu mà anh góp mặt. Khi anh thi đấu và xuất hiện trên bảng điểm, người hâm mộ xem đó như là giải đấu chất lượng để họ quan tâm. Chẳng gì thì tại Masters vừa qua, tỉ lệ rating truyền hình trong ngày thứ Bảy cao nhất trong số các vòng 3 của giải kể từ năm 2015.
Câu hỏi đặt ra là Woods có giữ phong độ ổn định đủ lâu để giúp golf phát triển bền vững hay không. Golf chuyên nghiệp không còn là cuộc chơi của các golfer Anh, Mỹ, Australia hay Nam Phi nữa nhưng điều đó không có nghĩa là sẽ xuất hiện những golfer châu Phi hay Đông Âu ở cả cấp độ nghiệp dư lẫn chuyên nghiệp. Ít nhất thì lúc này, chiến thắng của Woods sẽ kéo tất cả trở lại với golf.
Mạnh Hào
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất