12/08/2011 11:08 GMT+7 | Bóng đá Anh
(TT&VH) - Trong trận đấu giữa Newcastle và Arsenal cuối tuần này tại sân St James Park, có thể có tới 10 cầu thủ Pháp xuất hiện trên sân trong đội hình xuất phát.
Nếu muốn, HLV người Pháp của Arsenal có thể cho ra sân một đội bóng với hàng thủ gồm toàn các đồng hương của ông, hậu vệ phải Bacary Sagna, cặp trung vệ Laurent Koscielny, Sebastien Squillaci và hậu vệ trái trẻ tuổi Armand Traore. Ngoài ra, đội chủ sân Emirates còn có hai tiền vệ trụ cột là người Pháp, Samir Nasri và Abou Diaby. Phía Newcastle cũng không kém cạnh sau cuộc cách mạng Pháp trong kỳ chuyển nhượng mùa hè với việc chào đón bốn hợp đồng mới, cặp trung vệ Yohan Cabaye, Hatem Ben Arfa và các tiền đạo Sylvain Marveaux, Gabriel Obertan, tất cả dự kiến sẽ đóng vai trò chủ chốt trên mặt trận tấn công của HLV Alan Pardew ở St James Park mùa giải này.
Những người Pháp luôn ghi dấu trong trận đấu giữa Newcastle và Arsenal - Ảnh Getty |
Ở Arsenal, thật dễ hiểu tại sao dấu ấn của những cầu thủ Pháp lại sâu đậm đến như vậy. Wenger là một người Pháp và đã có 16 năm gắn bó cùng CLB London. Với đội ngũ tuyển trạch viên hùng hậu cùng các mối quan hệ sâu sắc ở quê nhà, quá trình Pháp hóa đội bóng áo đỏ trắng của “Giáo sư” đã bắt đầu ngay từ lúc ông đặt chân đến Arsenal. Với 10 năm kinh nghiệm huấn luyện ở Ligue 1 cho các CLB Nancy và Monaco, Wenger có lẽ là HLV am tường các cầu thủ Pháp nhất ở Premier League.
Thêm vào đó, giá cả của những cầu thủ đang chơi cho Ligue 1 cũng rất phù hợp với chính sách chi tiêu chặt chẽ của Arsenal. Nếu cùng chất lượng, hầu hết các cầu thủ Pháp đều có giá mềm hơn rất nhiều so với các đồng nghiệp người Anh. Bằng cách đầu tư vào những tài năng đồng hương triển vọng, Wenger từng thu được những món hời lớn. Thierry Henry chẳng hạn. Anh đến Arsenal với giá 11 triệu bảng năm 1999, phục vụ hết mình, giành nhiều danh hiệu, ghi hàng trăm bàn thắng, để rồi đến năm 2007, khi đã 30 tuổi, vẫn giúp Wenger thu về khoản phí chuyển nhượng 24 triệu euro (21 triệu bảng) sau khi bán anh sang Barcelona. Điều tương tự cũng đúng với Patrick Vieira, đến năm 1996 với giá 3,5 triệu bảng và đi năm 2005, khi 29 tuổi, với giá 20 triệu euro (18 triệu bảng), hay Robert Pires.
Không chỉ có tiền bạc, tố chất kỹ thuật và lối chơi đậm chất nghệ sĩ của các tài năng Pháp cũng phù hợp với tư duy bóng đá và phong cách huấn luyện của Wenger. Những ngôi sao TBN hay Brazil có lẽ cũng sở hữu những tố chất tương tự, nhưng họ hoặc là quá đắt tiền, hoặc là một canh bạc quá rủi ro khi khả năng hòa nhập với Premier League và chuyện thành bại thường rất khó đoán.
Tuy nhiên, cũng phải thấy rằng cùng với sự sa sút của Arsenal trong 6 mùa giải trắng tay liên tiếp, những hợp đồng từ quê hương của ông Wenger đang ngày càng tỏ ra kém thành công. Nếu như ở thời hoàng kim, Arsenal tự hào với những cầu thủ giỏi nhất Premier League trong vị trí của mình như Henry, Vieira, Pires thì giờ đây, các CĐV ở Emirates phải hài lòng với những Squillaci, Koscielny hay Diaby. Trên thực tế, trừ Nasri, có lẽ không cầu thủ Pháp nào ở Arsenal hiện giờ đủ tiêu chuẩn chơi cho một đội đặt mục tiêu vô địch Premier League.
Thậm chí có thể nói không ngoa rằng đối thủ của Wenger tối nay, Pardew, một người Anh, còn sở hữu một danh sách các cầu thủ Pháp chất lượng hơn, một cách tương đối, so với những đồng hương của “Giáo sư”. Ben Arfa từng một thời được coi là tiền vệ triển vọng nhất nước Pháp, Cabaye là một trụ cột của đội vô địch Ligue 1 mùa trước Lille, Marveaux và Obertan đều còn trẻ và rất quyết tâm khẳng định mình sau những giai đoạn không thật sự thành công cùng Rennes và M.U. Với một đội bóng chỉ đặt mục tiêu trụ hạng như Newcastle, bốn cái tên đó thật sự tạo nên một hàng công đáng để hài lòng.
Trần Trọng
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất