Hồ sơ: Vô địch Roland Garros thì dễ thất bại ở Wimbledon

26/06/2015 14:37 GMT+7 | Tennis

(giaidauscholar.com) - Tay vợt nào vô địch Roland Garros xong mà đã lập tức khát khao vô địch Wimbledon ngay thì thường là chuyện hiếm thấy.

Vô địch Roland Garros, không chơi giải đấu khởi động nào trên mặt sân cỏ và lên đỉnh ở Wimbledon ngay sau đó? Trường hợp như thế là rất hiếm.

Roger Federer thuộc số hiếm. Huyền thoại vĩ đại bậc nhất trong các huyền thoại banh nỉ đã làm được điều đó một lần duy nhất trong sự nghiệp của mình, vào năm 2009. Năm 2009 ấy, Federer bỏ qua tất cả các giải đấu khởi động trên đường vô địch Wimbledon.

Còn 10 năm trước đó, Peter Sampras đã từ chối cơ hội giành cú đúp vô địch Roland Garros-Wimbledon trong cùng năm của Andre Agassi. Ivan Lendl cũng không thể giành cú đúp vô địch Roland Garros-Wimbledon vào các năm 2006, 2007 khi anh bị Boris Becker rồi Pat Cash đánh bại ở chung kết tại All England Club.

Nói về chuyện vô địch cả Roland Garros lẫn Wimbledon trong cùng năm thì phải kể đến Bjorn Borg. Huyền thoại banh nỉ Thụy Điển lập thành tích cực kỳ đặc biệt là giành cú đúp vô địch hai giải Grand Slam nói trên tới 3 lần liền, vào các năm 1978, 1979 và 1980.

Đối với các tay vợt khác, việc chiến thắng ở Wimbledon sau khi vô địch Roland Garros đã trở thành thử thách không thể vượt qua. Matts Wilander (vô địch Roland Garros 1985) nhưng bị loại ngay vòng 1 Wimbledon cùng năm bởi Slobodan Zivojinovic. Andres Gomez (1990) bị Jim Grabb (xếp hạng 49 thế giới khi đó) loại ngay vòng 1.

Rafael Nadal, ở lần duy nhất trong sự nghiệp quyết định bỏ qua các giải khởi động tiền Wimbledon, cũng để thua ngay vòng 1 giải này năm 2013 trước Steve Darcis. Jim Courier tiến xa hơn một chút thì vào đến vòng 3 Wimbledon 1992 sau khi vô địch Roland Garros. Michael Chang đi xa hơn chút nữa khi vào đến vòng 4 Wimbledon 1989,  Juan Carlos Ferrero vào đến vòng 4 Wimbledon 2003, Mats Wilander vào đến Tứ kết Wimbledon 1988 thì bị Pat Cash chặn lại. Năm 1991, Jim Courier một lần nữa dừng bước ở tứ kết Wimbledon.

Tóm lại, Tứ kết Wimbledon thường là ngưỡng tối đa mà các tay vợt chạm tới ngay sau khi họ vô địch Roland Garros cùng năm đó. Thực tế đó diễn ra rất phổ biến ở thế kỷ 20 khi việc thay đổi mặt sân từ sân đất nện sang sân cỏ đã tạo ra một sự xáo trộn lớn về mặt sân mà các tay vợt không thể thích nghi được.

HT
Thể thao & Văn hóa

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm