Để các hội văn nghệ thành nơi sáng tạo

17/12/2014 08:13 GMT+7

(giaidauscholar.com) - Mấy khóa qua công tác hội nếu nói là thành công thì rất thành công, mọi việc êm ả vùng miền, chạy đều như chiếc đồng hồ. Một ông chủ tịch tháo vát mọi chuyện, một ban chấp hành sẵn sàng giơ tay ủng hộ, công việc trơn tru đến lạ lùng, hoạt động khu vực đều đặn, giải hàng năm đều có, những hoạt động khu vực, vùng miền, các sự kiện mang tính chào mừng đều đặn… Nói chung là hoạt động sôi nổi, vui lòng mọi hội viên.

Nhưng sẽ chẳng có sáng tạo gì trong hoạt động nếu các ban chuyên ngành không ngọ nguậy. Việc năm sau triển khai y chang năm trước với một chủ tịch thạo việc hành chính… trong một cái hội sáng tạo thì hỏi còn cái gì nhạt nhẽo hơn nữa.

Các ủy viên ban chấp hành nhiều khóa có danh nhưng hoạt động theo điều động của chủ tịch, dần trở nên lười nhác và thụ động.

Theo điều lệ, lãnh đạo hội là ban chấp hành. Mỗi ủy viên ban thường vụ nắm một chuyên ngành, đáng ra hàng năm phải vạch phương án cùng hội đồng chuyên ngành để trình cả ban chấp hành cùng xem xét, rồi trực tiếp điều hành triển khai kế hoạch từng năm suốt trong cả nhiệm kỳ đại hội. Ông chủ tịch chỉ nắm chung và xông vào khi có gì vướng mắc để gỡ khó. Nếu như thế thì sau một nhiệm kỳ, bất cứ một ủy viên thường vụ nào được tái cử cũng có thể lên gánh vác vai trò chủ tịch chả có khó khăn gì vì được lăn lóc cùng chuyên ngành cả khóa, hiểu hết công lên việc xuống.

Nhưng hội ta hoạt động theo chế độ thủ trưởng, giống hệt công ty trách nhiệm hữu hạn một thành viên. Phó chủ tịch thành người giúp việc và ủy viên thường vụ thành vai trò cố vấn. Đó là một mô hình đi chệch quá lâu làm cho hội cứ lặng lẽ như cơ quan hành chính nhà nước.

Nếu góc nhìn của tôi là đúng thì việc gỡ ra ngay đại hội này cũng không dễ dàng gì, mỗi ứng viên ban chấp hành phải có sự chuẩn bị quyết liệt, phải thực sự có nhiệt tâm và năng lực chứ không phải vào ngồi đó  để giải quyết khâu oai. Các ủy viên ban chấp hành nắm chuyên ngành phải được giao việc cụ thể để có thể điều hành chuyên ngành mình như một thủ lĩnh thực sự.

Phải làm sao cho hoạt động hội không phải mang nặng tính hành chính, mà là hoạt động sáng tạo.

Làm nghệ thuật mà lặng tờ quá thì chẳng có gì tẻ nhạt hơn. Chúng ta đã tẻ nhạt mấy chục năm rồi. Tôi cứ mong một năm, trong một chuyên ngành nào đó có sự kiện gây chú ý, thậm chí gây tranh cãi. Nhưng đó là biểu hiện chuyên ngành đó đang sống, đang tìm tòi và chuyển động, còn lặng tờ như thế này là sống qua ngày, sống mòn. Còn gì chán hơn.

Khi các chuyên ngành tự hoạch định lấy hoạt động của mình thì sẽ có sự thay đổi trong sáng tác, còn như bây giờ với một ông chủ tịch thạo việc hành chính thì mãi mãi hội là cơ quan hành chính êm như “Diễm xưa” vậy.

Đông Ngàn
Thể thao & Văn hóa

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm