AC Milan vẫn đợi bình minh

17/12/2015 07:25 GMT+7

(giaidauscholar.com) - “Vòng đời” của AC Milan: Thay HLV, làm cách mạng, thất bại trên sân cỏ, lại thay HLV và lại làm cách mạng.

Đó là chu kì của thất bại. Kể từ Carlo Ancelotti năm 2009, CLB đã thay 5 HLV trong 6 mùa giải và trải qua thời kì đen tối bậc nhất trong lịch sử.

Kinh tế sa sút, Milan lao dốc là không thể cưỡng lại

Dư chấn từ những sai lầm để lại một đội bóng lạc hậu trong mọi khía cạnh, khi quy chiếu với đỉnh cao bóng đá châu Âu. Không có sân vận động riêng, một thiệt thòi lớn về mặt tài chính. Khi Silvio Berlusconi không đầu tư cho bóng đá nhiều, Milan không có một ông chủ bạo chi, cái cọc chống chắc chắn nhất từ năm 1986 và họ buộc phải tự tầm thường hóa. Đội vẫn còng lưng trả lương cho 3 HLV (Inzaghi, Seedorf, Mihajlovic), bằng chứng cho thấy những sai lầm về quản trị.

Làm thế nào để thay đổi “vòng đời” của Milan, khi ngoài sáng suốt kĩ thuật, bóng đá hiện đại đòi hỏi những khoản tiền đầu tư khổng lồ?

Những năm 1960, Milan trở thành thủ đô của bóng đá thế giới, nhờ “phép màu kinh tế”, như lịch sử vẫn gọi. Hàng ngàn người Italy di cư tới đây, tìm việc trong những nhà máy, để tạo ra những đế chế kinh tế như Alfa Romeo (hãng chế tạo ô tô), Innocenti (người tạo ra chiếc scooter Lambertta huyền thoại) hay Pirelli (săm lốp).

Chính trong những năm tháng huy hoàng của nền kinh tế này, Milan có “El Paron” Nereo Rocco, thế hệ Gianni Rivera, vô địch 2 Scudetto và giành 2 cúp C1.

Nhưng khi đầu tư lao dốc thì đội bóng trải qua 2 lần xuống hạng trong 4 mùa. Họ được tái sinh bởi Silvio Berlusconi năm 1986. Nhưng trước đó, những năm 1970, là 3 lần về nhì ở Serie A, gắn với những tranh cãi bê bối trọng tài và 10 năm không Scudetto. Chỉ đến năm 1979, Milan mới có một ngôi sao trên ngực áo (giành Scudetto thứ 10), nhưng đó là năm cuối cùng của “cậu bé vàng” Rivera.

Vẫn đợi bình minh

Thảm họa xuống hạng những năm 1980 là một đêm đen. Tuy nhiên, trên bầu trời đấy là những vì sao như Franco Baresi, một thế hệ cầu thủ Italy lớn từ học viện và sau đó cộng hưởng với tiền bạc của Berlusconi tạo nên giai đoạn huy hoàng nhất. Đó là Arrigo Sacchi với hệ thống 4-4-2 gắn với Baresi, Maldini, Costacurata và bộ ba Hà Lan. Đó là Fabio Capello, và sau đó Carlo Ancelotti với thế hệ Pirlo.

Sacchi chỉ là một tay bán giày trước khi được Berlusconi bổ nhiệm. Capello là một gã trợ lý quèn trước khi dẫn dắt Milan. Ancelotti, cựu cầu thủ CLB, trước đó thất bại ở Juventus. Nhưng họ thành công hết, như một cái vận rất khó lí giải. Sau này Leonardo, Inzaghi, Seedorf và cả Mihajlovic cũng là những quyết định mang dáng dấp Berlusconi, nhưng họ đã và đang thất bại.

Họ không được lịch sử chọn lựa, vì có thể đây là giai đoạn suy thoái không thể cưỡng lại?

Bây giờ, cứ trả lời phỏng vấn là huyền thoại Paolo Maldini chỉ trích Milan. “Họ giết chết Milan của tôi”. “Họ ném đi lịch sử CLB”. “Adriano Galliani không biết nhiều về bóng đá”. “Chỉ trích đội bóng mới là yêu”. Maldini toàn nói đúng.

Bây giờ, Sinisa Mihajlovic chỉ còn 2 trận nữa để chứng tỏ, nếu không thành công thì bị sa thải. 500 triệu euro trả cho 48% cổ phần của Bee Taechaubol vẫn chỉ là hứa miệng, khi các cuộc đàm phán vẫn chưa kết thúc và mặt trời chưa mọc.

Đêm đen vẫn bao trùm lên đội bóng và có thể “vòng đời thất bại” này sẽ quay tiếp thêm 1 vòng nữa, nếu Mihajlovic ra đi. Không biết ở đội trẻ có ai là Franco Baresi mới không và sau vài năm nữa, ai sẽ lại đóng vai Silvio Berlusconi như năm 1986, để làm sống lại AC Milan hào hùng của ngày xưa một lần nữa?

Những câu hỏi mịt mùng, không có câu trả lời. Ngày 16/12/2015 vừa rồi, Milan tròn 116 tuổi. Gửi lời chúc an lành đến sắc đỏ-đen.


Đỗ Hiếu
Thể thao & Văn hóa

Tags:
Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm