26/06/2017 11:40 GMT+7
(giaidauscholar.com) - Hoặc Andre Gomes sẽ là kẻ thất bại ở Camp Nou, hoặc anh sẽ trở thành một phần quan trọng của đội bóng xứ Catalunya ở mùa bóng mới, nếu như Ernesto Valverde thật sự là một chuyên gia đào tạo trẻ.
Có hai cách hiểu trong trường hợp Barcelona nói không với lời đề nghị mua Andre Gomes từ một câu lạc bộ đang chơi ở giải Ngoại hạng Anh, một là Jorge Mendes (người đại diện của Gomes) mang đến một đề nghị không mấy giá trị với mong muốn kinh tế của đội bóng xứ Catalunya. Và cách còn lại, là HLV Valverde và đội ngũ kĩ thuật của Barcelona thật sự nhìn thấy sự phát triển của Gomes trong mùa bóng thứ hai ở Camp Nou.
Bài học của Hleb
Thời gian có thể là nhà tù đáng sợ nhất với bất kì một cầu thủ nào chơi bóng cho Barcelona, và cơ hội là thứ vũ khí sát thương kinh khủng không kém, nếu như họ đến Camp Nou với những kì vọng lớn lao và không thể đáp ứng được sự chờ đợi đấy. Họ sẽ bị giam hãm trên ghế dự bị ngày này qua tháng khác, trước khi kịp nhận ra là mình đã lãng phí một khoảng thời gian đáng quý không kém chỉ vì muốn làm được điều gì đó như là sự chứng minh, mình không phải là kẻ vô dụng.
Alexander Hleb, 36 tuổi, và đang chơi cho Bate Borisov, câu lạc bộ lớn nhất Belarus, có lẽ đã không phải "về vườn" theo cách như vậy, nếu như không mắc sai lầm khi rời Arsenal để tới Barcelona vào mùa Hè 2008. Đó là một trong những quyết định tồi tệ nhất với cầu thủ nổi danh nhất của Belarus vào năm đó, vì đã không thể cưỡng được sức mạnh từ đội bóng xứ Catalunya.
"Tôi đã mắc sai lầm, tôi đang ở đỉnh cao ở London, sống những giây phút đẹp nhất trong sự nghiệp ở đó. Wenger giống như người cha của tôi vậy, ông ấy tin tưởng tôi. Thật buồn khi nghĩ lại quá khứ. Nhưng vào lúc đó, Barcelona là một câu lạc bộ lớn hơn với sức hấp dẫn không thể chối từ", Hleb nói với Reuter điều hối tiếc của mình.
Tiền vệ người Belarus khi đó đến Tây Ban Nha với giá 15 triệu euro, kèm theo những hi vọng lớn lao về một cuộc cách mạng trong sự nghiệp của mình với Pep Guardiola, người không nói với anh nhiều điều quan trọng, không cư xử theo kiểu của một người cha giống như Wenger, và quan trọng hơn là không còn tin tưởng Hleb.
"Tôi đã thất bại trong trận chung kết Champions League với Arsenal, và tôi nhớ trận đấu đó nhiều hơn cả khi tôi có được danh hiệu này vào năm 2009, vì tôi chẳng được chơi một phút nào ở Roma", Hleb cay đắng nói về niềm an ủi duy nhất của mình ở Camp Nou.
Alexander Hleb, đã không thể theo kịp thứ bóng đá của Pep Guardiola ươm mầm ở Barcelona thời điểm đó, kiểu chơi buộc anh phải tư duy nhanh hơn cả việc chuyền bóng, và luôn nhìn thấy mọi thứ trước 3 giây nhận bóng từ đồng đội. Ở điểm mạnh nhất của mình là kĩ thuật, Hleb hoàn toàn trở nên lạc lõng trước những chuyên gia kĩ thuật của đội bóng xứ Catalunya như Xavi, Iniesta hay Leo Messi. Và từ chỗ được kì vọng là một mắt xích chiến thuật quan trọng của Pep Guardiola, anh trở thành người dễ dàng bị bỏ rơi nhất trong tập thể tài năng đó.
Và chọn lựa của Gomes
Alexander Hleb đã đánh đổi cả sự nghiệp đỉnh cao để nhận thấy sai lầm của đời mình. Arda Turan, chôn chân hai mùa bóng ở Camp Nou, chỉ để ngồi dự bị là một bài học đích đáng khác với Andre Gomes, người vẫn tin rằng, phong cách của anh phù hợp với triết lý của Barcelona.
Triết lý chơi bóng, trong trường hợp của Andre Gomes, đã trở thành sự bất lực kinh khủng với anh ở Camp Nou. Mà những tiếng huýt sáo chế giễu từ trên các khán đài, sự bảo vệ của Luis Enrique càng khiến cho mọi thứ trở nên tồi tệ hơn Gomes.
Những ngày này mùa Hè trước, thư kí kĩ thuật Robert Fernandez nói rằng, Andre Gomes có thể làm đầy chất lượng của hàng tiền vệ. Nhưng ông nhanh chóng bị tiền vệ này ném xuống hố với phong độ tồi tệ. Và từ chỗ bị nghi ngờ về chất lượng chơi bóng, Andre Gomes tự chứng minh những hoài nghi ấy là có lý cùng với màn trình diễn kinh khủng tại Parc des Prince.
"Không cầu thủ nào có thể chơi tốt mà thiếu sự tự tin, không một ai cả. Cậu ấy mới chỉ chơi được 30% tài năng của mình, hãy tưởng tượng xem nếu cậu ấy đạt được 100% tiềm năng ấy", Luis Enrique, người luôn không quên bảo vệ bản hợp đồng mà ông mô tả là rất quan trọng này, trong những ngày cuối cùng ở Barcelona. Dù anh chẳng xứng đáng như vậy, chỉ vì lập được một cú đúp trong trận gặp đội bóng cũ Valencia.
Người ta có thể nói gì một cầu thủ đã chơi đến 31 trận ở La Liga, 8 trận ở Champions League mà không học hỏi được điều gì từ đội bóng này, ngoài sự thất vọng và anh không phải là người phù hợp với đội bóng xứ Catalunya. Nhưng điều quan trọng hơn là ai sẽ nói ra điều đó với tiền vệ người Bồ Đào Nha: Valverde, Robert Fernandez, Leo Messi hay Jorge Mendes? Và ngược lại, liệu Andre Gomes có tự thức tỉnh được rằng, anh có lẽ chỉ còn giá trị về kinh tế với Barcelona ở thời điểm này?
Leo Messi muốn có Saul Niguez Không phải Dembele hay Marco Verratti, người mà Leo Messi muốn có nhất trong mùa Hè này là Saul Niguez, tiền vệ trẻ tài năng đang khoác áo Atletico Madrid, đó là tiết lộ của nhà báo Moises Llorens trên tờ AS. Theo Llorens, đội bóng xứ Catalunya hoàn toàn có khả năng có được chữ kí của Saul, bất chấp việc tiền vệ 22 tuổi này vẫn còn hợp đồng tới năm 2020 với Rojiblancos. Vì vào năm 2013, khi để David Villa tới Calderon, Barcelona đã kèm theo một điều khoản họ sẽ được ưu tiên mua một trong hai cầu thủ trẻ của Atletico Madrid là Saul Niguez và người còn lại là trung vệ Javi Manquillo. Và nếu Barca muốn có được chữ kí của anh, họ sẽ phải trả 60 triệu euro tiền phá vỡ hợp đồng của Saul Niguez. Barcelona vơ bèo vạt tép? Nếu Arda Turan hay Andre Gomes là chưa đủ cho bộ sưu tập những thảm họa mùa Hè, Barcelona sẽ cần có thêm Paulinho để làm đầy hơn những sai lầm của mình. Theo tờ Sport, câu lạc bộ xứ Catalunya đã coi tiền vệ 28 tuổi này là mục tiêu mới, nếu như các thương vụ với Marco Verratti hay Dembele không thành công. Và họ đã sẵn sàng mở các cuộc thương lượng với Guangzhou Evergrande, cũng như người đại diện của Paulinho. Với Paulinho, Barcelona sẽ bổ sung một tiền vệ phòng ngự mạnh mẽ, tốc độ và có khả năng ghi bàn từ tuyến hai. Và quan trọng hơn, là HLV Ernesto Valverde cũng gật đầu với mục tiêu này, khi ông cũng coi anh là sự bổ sung chất lượng cho hàng tiền vệ của Barcelona. Nhưng thực tế, đội bóng xứ Catalunya cần nhiều hơn một tiền vệ kĩ thuật, giống như Marco Verratti để khiến họ trở lại với giá trị chơi bóng của mình hơn là tìm kiếm một "máy chạy" ở giữa sân như Paulinho, người chỉ thích hợp chơi kiểu phòng ngự phản công giống như ở Brazil dưới thời Dunga hay Tite. Nếu Paulinho về Camp Nou, và những tài năng trẻ như Alena hoặc Rafinha bị mất vị trí, các cule sẽ cảm thấy thất vọng đến nhường nào. |
Trần Dũng
Thể thao & Văn hóa
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất